Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 885
Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:15:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thương cân động cốt một trăm ngày, Hổ T.ử Đa trong hai ba tháng tới đừng mong lung tung nữa.
May vải trong vườn cũng bán gần hết, chỉ còn lác đác vài cây, một Hổ T.ử Nương cũng thể quán xuyến .
Sau khi đại phu rời , Hổ T.ử Đa nhớ chuyện Hiểu Nhi từng ở vườn quả rằng nhờ trồng Kỳ Lân Quả, bèn cất lời hỏi: “Kỳ Lân Quả mà Thiếu Phu Nhân trông hình dáng , hạt giống ạ?”
Dù từng thấy qua, thậm chí đến cái tên Kỳ Lân Quả cũng là đầu tới, nhưng để báo đáp ân tình của họ, nhất định sẽ dốc lòng dốc sức để trồng cho thật .
“Đa, con Kỳ Lân Quả là gì!” Hổ T.ử liền chạy vụt ngoài, thoắt cái ôm một quả thanh long vàng ươm chạy .
“Tỷ tỷ, Kỳ Lân Quả chính là quả to màu vàng ạ?”
Trong món quà mắt mà Hiểu Nhi tặng họ, nàng chuẩn mấy quả Kỳ Lân Quả. Giờ thấy Hổ T.ử lấy , nàng bèn xoa đầu : “Thông minh thật, ngươi đoán ?”
“Con thấy quả quá, nên con nghĩ nó nhất định một cái tên thật ! Quả nhiên, tên của nó thật!”
Hổ T.ử Đa đón lấy quả Kỳ Lân Quả: “Đây chính là Kỳ Lân Quả? Một quả cũng nặng đến bảy tám lạng chứ chẳng ít! Cây của nó to lắm ?”
Nghe , Hiểu Nhi lắc đầu: “Không lớn lắm , cây của nó trông giống như cây Bá Vương Hoa.”
Hiểu Nhi từng thấy tường rào của một vài nhà trong thôn trồng Bá Vương Hoa, nàng từ xa, suýt chút nữa thì tưởng họ trồng thanh long.
Bởi vì hai loại cây thực sự quá giống , ngay cả hoa cũng tương tự, chỉ khác là đến giai đoạn thì Kỳ Lân Quả sẽ kết thành quả mà thôi.
Hiểu Nhi , Hổ T.ử Đa liền hiểu . Bá Vương Hoa trồng khá dễ, tin rằng Kỳ Lân Quả cũng thế.
Dương Mai bưng một đĩa Kỳ Lân Quả cắt sẵn , dùng trái cây tráng miệng.
“Đại thúc, thẩm tử, hai nếm thử ạ.” Hiểu Nhi mời.
Hai nhón một miếng Kỳ Lân Quả lên ăn thử, tức thì hai mắt sáng rỡ: “Quả vị thanh ngọt, thịt quả mềm mại, hợp cho già và trẻ nhỏ.”
Hiểu Nhi mỉm gật đầu, bèn giải thích cặn kẽ cách trồng Kỳ Lân Quả.
“Loại quả là vật phẩm cống nạp từ hải ngoại, Mẫn Trạch Quốc chúng mua từ các thương khách ngoại quốc với giá đắt đến kinh . Vì , sai dò la về đặc tính của nó, đó chúng men theo đường Nam tiến, tìm kiếm nơi thích hợp để gieo trồng, và phát hiện vùng đất Trinh Dương Huyện khá là phù hợp.”
“Nếu trồng thành công loại quả , sẽ cho đến thu mua. Trong một hai năm đầu, giá chắc chắn sẽ một trăm văn một cân. Sau khi trồng nhiều hơn, sản lượng tăng lên, giá cả nhất định sẽ hạ xuống, điều chắc đại thúc cũng hiểu rõ.”
“Một trăm văn một cân?!” Hiểu Nhi dứt lời, Hổ T.ử Đa sững sờ kinh ngạc.
“ , một trăm văn chỉ là mức giá ước tính thấp nhất, đến lúc thu mua thể sẽ còn cao hơn một chút. Điều còn xem chất lượng Kỳ Lân Quả mà ngươi trồng . Nếu quả to, thịt ngọt thơm, giá cả vẫn thể nhích lên thêm một chút.”
Một trăm văn một cân mà giá vẫn còn thể tăng lên nữa ư?! Hổ T.ử Đa sững sờ đến độ chẳng gì cho !
Một quả Kỳ Lân Quả nặng bảy tám lạng, một cân nhiều nhất cũng chỉ hai quả. Nếu bón phân đầy đủ, quả phát triển , Hổ T.ử Đa tin rằng một quả nặng gần một cân cũng là chuyện thể.
Nói như nghĩa là một quả Kỳ Lân Quả thể bán từ năm mươi đến một trăm văn.
Đây mới chỉ là giá Thiếu Phu Nhân đến thu mua, đến lúc bán sang tay chắc chắn sẽ còn cao hơn gấp bội.
Không thương khách hải ngoại bán bao nhiêu bạc một quả nhỉ? Lẽ nào là một lạng bạc?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-885.html.]
Nghĩ đến đây, liếc vỏ quả màu vàng tay, vẻ mặt xoắn xuýt. Làm bây giờ? Hắn chợt ý ăn luôn cả vỏ!
Đắt quá mất! Đây là ăn trái cây, đây rõ ràng là đang ăn vàng ròng mà
Hiểu Nhi thấy Hổ T.ử Đa chau mày, chẳng là đang tiếc rẻ miếng vỏ quả, cứ ngỡ đủ tự tin thể trồng Kỳ Lân Quả, bèn lên tiếng vỗ về: “Thật Kỳ Lân Quả chẳng khó trồng chút nào ạ. Bởi vì tên của nó , ngụ ý , dáng vẻ trông cũng thật ưa , ăn ngon miệng, già trẻ gái trai ai nấy đều mê, hơn nữa nước chúng , nên mới giá trời như .”
“Ta , nhất định sẽ gắng sức trồng cho bằng .” Hổ T.ử Đa bừng tỉnh , lưu luyến nỡ buông miếng vỏ quả trong tay xuống. Miếng vỏ cũng nặng trịch, vứt thế chẳng là vứt bao nhiêu đồng tiền ?!
“Hiện nay ở các nước hải ngoại, sản lượng Kỳ Lân Quả cũng chẳng cao, thậm chí thể là vô cùng thấp, xem là Thánh Quả, chỉ dành riêng cho tầng lớp quý tộc dùng. Nghe đồn một vài giáo đồ ở hải ngoại khi tế lễ bắt buộc thứ quả . Nếu chúng trồng Kỳ Lân Quả với sản lượng dồi dào, thể ngược bán với giá c.ắ.t c.ổ cho các thương khách hải ngoại. Thực dám giấu gì đại thúc, ý của chính là trồng Kỳ Lân Quả với lượng cực lớn, đó bán cho đám thương khách hải ngoại .”
“Đây là định bán tận hải ngoại ?” Hổ T.ử Đa xong những lời , cõi lòng dâng lên một niềm kích động kìm nén nổi, từng ngờ rằng sẽ một ngày hoa quả do chính tay vun trồng thể bán tận nước ngoài!
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
“ ! Dù thế nào cũng kiếm chút bạc từ bọn chúng, rằng với thứ quả , bọn chúng kiếm của chúng bao nhiêu là bạc .”
Hổ T.ử Đa , sống lưng bỗng thẳng tắp, nét mặt đanh , giọng điệu vô cùng trịnh trọng: “Ta nhất định sẽ dốc lòng dốc sức mà trồng!”
Người của thời đại , phần lớn đều mang tư tưởng bài ngoại, cho rằng hải ngoại chính là bọn rợ.
“Đại thúc mối quan hệ với dân làng trong thôn, nghĩ rằng thúc thể rủ họ cùng trồng với . Cây giống cứ để lo liệu, sẽ cung cấp miễn phí cho , yêu cầu duy nhất là hoa quả trồng ưu tiên bán cho , khi nào cần nữa thì mới bán cho khác.”
“Như ?” Hổ T.ử Đa xong mà kinh ngạc đến sững .
Đây rõ ràng là mang bạc đến tận cửa cho họ mà!
Cây giống mất tiền mua, phương pháp trồng loại quả thế nào cũng , mà quả trồng chẳng cần lo bán !
Đây là đến tận nhà dâng bạc cho họ thì là gì?
Đều là dân cày cả, trồng cái gì mà chẳng là trồng?! Dù thì nhà nông cũng đều trông trời mà ăn, trồng bất cứ thứ gì cũng đều gánh chịu rủi ro.
Huống hồ chi loại quả chỉ cần trồng một quả thôi cũng bằng mười cân lương thực !
Bọn họ chẳng lẽ xui xẻo đến mức một quả cũng trồng nổi !
Nhà nhà đều dành mấy phần đất để trồng thứ quả , lỡ như chẳng may mà trồng thành công, mùa bội thu, thì chẳng là phất lên !
Nếu như , thể một mùa quả mà họ trồng sẽ thu hoạch nhiều hơn cả mười năm trồng lúa!
Trong lòng Hổ T.ử Đa và Hổ T.ử Nương dâng lên niềm kích động tột cùng — họ chắc chắn gặp quý nhân !
Chẳng hiểu vì , từ tận đáy lòng, hai họ hề mảy may nghi ngờ động cơ của Hiểu Nhi là trong sáng.
Dù thì cái chuyện bánh từ trời rơi xuống , bình thường sẽ chẳng đời nào tin.
Thế nhưng Hiểu Nhi toát một khí chất khiến tin phục, cho khác bất giác đặt trọn niềm tin nàng.
“Đương nhiên là ạ, ngày mai hai thể hỏi ý kiến của trong thôn, nếu ai trồng thì đến chỗ thúc đăng ký, đó sẽ cùng ký một bản thỏa thuận, nội dung chính là những gì , chỉ thêm một điều là bắt buộc ưu tiên bán cho , nếu vi phạm hợp đồng là sẽ phạt tiền đó.” Hiểu Nhi giải thích thêm một lượt.
Cảm ơn các bạn bình chọn, chúc năm mới vui vẻ (▽)
--------------------