Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 891

Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:15:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , bầu trời quang đãng lạ thường, vạn dặm một gợn mây, tựa như những ngày âm u mây giăng kín lối đó từng tồn tại.

 

Hiểu Nhi tin rằng đêm qua Hổ T.ử Đa đem chuyện họ bàn bạc với dân làng, và bà con một đêm trằn trọc hẳn quyết định cho riêng .

 

, cả hai cũng vội vã, dẫu cũng cho bà con chút thời gian để đến nhà Thôn Trưởng bày tỏ suy nghĩ của .

 

Thế là khi thức dậy, hai trong gian thành bài luyện võ thường ngày, cùng Cảnh Duệ dùng bữa sáng, đó mới thong thả lên đường đến ngôi làng của Hổ Tử.

 

Hôm nay họ cần thuê xe ngựa nữa, bởi Triệu Dũng dậy từ sớm tinh mơ, đến nha môn đ.á.n.h chiếc xe ngựa của Cảnh Duệ qua đây .

 

Cả ba cùng lên xe ngựa của nhà , chuyến cuối cùng cũng bớt phần nào xóc nảy.

 

Khi họ đến làng, trời cũng gần đến giờ ngọ.

 

Hiểu Nhi mang theo một ít thịt và rau, vẫn định dùng bữa trưa tại nhà Hổ Tử.

 

Bởi lẽ nếu dùng bữa xong mới khởi hành, thì nắng trưa gay gắt lắm .

 

Trên Hiểu Nhi Băng Phách nên cảm thấy nóng nực, nhưng nàng để ý thấy chiều hôm qua, vạt áo lưng của Thượng Quan Huyền Dật và Cảnh Duệ đều ướt đẫm mồ hôi. Dù màu áo sẫm nên lộ rõ, nhưng vẫn qua mắt nàng.

 

Xe ngựa của họ rẽ con đường làng, Triệu Dũng liền trông thấy một đứa trẻ chừng mười tuổi, co cẳng chạy trong làng cất cao giọng la lớn: “Đến ! Họ đến !”

 

Nghe tiếng đứa bé, dân làng chẳng mấy chốc ùa .

 

Khi xe ngựa của Hiểu Nhi và Cảnh Duệ dừng cổng nhà Hổ Tử, dân làng vây kín cả phía lẫn phía . Thế nhưng, họ chỉ vây quanh chứ ai dám lên tiếng, bởi họ chẳng mở lời thế nào, chỉ sợ lỡ lời một câu phép đắc tội với quý nhân.

 

Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật đưa mắt : “Xem chúng đến muộn , bà con chờ đến sốt cả ruột.”

 

“Chuyện cũng thường tình thôi, chẳng ai bỏ lỡ cơ hội ăn phát tài cả.”

 

Hiểu Nhi đoán sai chút nào. Đám dân làng hôm qua khi nhận tin thì mừng đến nỗi cả đêm chợp mắt nổi. Thậm chí còn đợi đến lúc trời sáng, ngay trong đêm mò mẫm tìm đến tận nhà Thôn Trưởng để bày tỏ rằng nguyện ý trồng thứ Kim Quả T.ử !

 

Thôn Trưởng tiếp hết đến khác mãi cho đến gần giờ Tý, cùng vì buồn ngủ rũ rượi chịu nổi nữa mới đành đuổi về, hẹn họ sáng mai hãy .

 

Ấy thế mà ngày hôm , khi trời còn hửng sáng, Thôn Trưởng cảm giác chỉ mới thì bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng í ới gọi của dân làng. Thôn Trưởng tức đến độ suýt nữa thì văng tục c.h.ử.i thề.

 

Hóa là do dân làng đập cửa sân mãi mà thấy ai đáp lời, bèn vòng bên cửa sổ phòng ngủ mà gọi.

 

Thượng Quan Huyền Dật vén tấm rèm xe, hiên ngang nhảy xuống , xoay , dang rộng vòng tay định bế Hiểu Nhi xuống ngựa.

 

Hôm qua Hổ T.ử trêu chọc, bây giờ đang bao nhiêu cặp mắt đổ dồn , Hiểu Nhi dẫu cho mặt dày hơn cả tường thành nữa, cũng thể nào ngượng ngùng khi để bế xuống xe.

 

“Ta tự xuống , Thượng Quan Đại Ca chỉ cần đỡ .” Hiểu Nhi chìa tay nắm lấy đôi tay của Thượng Quan Huyền Dật nhẹ nhàng nhảy xuống xe.

 

Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi đang e thẹn, nên cũng nằng nặc đòi bế, sợ nàng thêm khó xử.

 

Cảnh Duệ theo Hiểu Nhi nhảy xuống xe, liếc nàng với vẻ mặt như , buông lời trêu chọc: “Cuối cùng cũng chịu lớn ?”

 

Đối diện với lời châm chọc của Cảnh Duệ, Hiểu Nhi chẳng hề ngượng ngùng, nàng thẳng thừng đáp trả: “Ta lớn đấy, ngươi đừng quên ngươi cũng chẳng hơn bao nhiêu tuổi ! Ngươi mà ghen tị thì bảo Thượng Quan Đại Ca bế ngươi xuống xe nhé!”

 

“Không bế! Ta chỉ bế một ngươi thôi.” Thượng Quan Huyền Dật dứt khoát từ chối, chẳng ai cũng vui lòng ôm ấp.

 

Cảnh Duệ thử tưởng tượng cảnh Thượng Quan Huyền Dật bế xuống xe ngựa, bất giác rùng một cái, gai ốc: “Thôi xin! Hắn chịu bế, đây cũng chẳng thèm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-891.html.]

 

Hiểu Nhi nghĩ đến cảnh tượng đó cũng nhịn mà bật thành tiếng.

 

lúc , Hổ T.ử Đa chống gậy bước : “Thượng Quan công tử, Thẩm Công Tử, Thiếu phu nhân, các vị đến , mời mau trong nhà, bà con làng xóm trông ngóng các vị lâu lắm .”

 

“Để chờ lâu !” Cảnh Duệ mỉm , khách sáo đáp lời.

 

Hiểu Nhi cũng mỉm đáp một câu: "Ta còn lo đến sớm quá, vẫn bàn bạc xong."

 

Thượng Quan Huyền Dật một lời.

 

"Sao thế , đây là chuyện mà, vui đến mức cả đêm thao thức chẳng ngủ , từ sáng sớm trông ngóng các vị đến đây, để mau chóng định đoạt chuyện ." Hổ T.ử Đa sợ rằng Hiểu Nhi và những khác sẽ cho rằng cảnh dân làng vây kín xe ngựa thế là quá thất lễ, bèn vội vàng lên tiếng giải thích.

 

Hiểu Nhi đưa mắt những dân trong thôn, ai nấy đều vẻ ngượng ngùng, bồn chồn yên, bộ dạng ngập ngừng thôi, Hiểu Nhi khẽ nở một nụ , cất giọng ôn hòa:

 

"Ta còn lo rằng bà con trong thôn tin tưởng một từ xứ lạ đến như , sẽ chẳng bằng lòng trồng Kỳ Lân Quả ! Bây giờ thấy ai nấy đều vui vẻ nhận lời, cũng thấy yên lòng . Mọi thắc mắc gì cứ việc hỏi chúng , đôi bên bàn bạc cho tường tận thì việc hợp tác mới thuận lợi ."

 

" đó, thưa các vị bà con cô bác, đừng thấy Thiếu phu nhân tuổi còn nhỏ, hiểu sâu rộng lắm đó, tính tình vô cùng hòa nhã dễ gần, mau hỏi thôi."

 

Hiểu Nhi vốn dung mạo xinh , giọng ngọt ngào êm ái, nụ khiến lòng ấm áp như tắm trong gió xuân, lẽ sự ấm áp gần gũi lay động, những dân làng bỗng cảm thấy thả lỏng hơn hẳn.

 

"Mọi nhà hãy , ngoài sân nắng gắt lắm." Thôn Trưởng ngần ngừ một lát cất lời.

 

Vốn dĩ ông định mời nhà Hổ Tử, nhưng nhà Hổ T.ử quá chật chội, ngần chen , đến chỗ còn chẳng , gì đến chỗ .

 

"Nhìn , quên giới thiệu với , hai vị công tử, Thiếu phu nhân, đây là Thôn Trưởng của chúng ." Hổ T.ử Đa đúng lúc cất lời.

 

Thôn Trưởng đoán phận của ba chắc chắn dạng tầm thường, bèn cung kính hành lễ: "Thượng Quan công tử, Thẩm Công Tử, Thiếu phu nhân."

 

Thượng Quan Huyền Dật khẽ gật đầu.

 

Cảnh Duệ đưa tay đỡ hờ một cái: "Thôn Trưởng cần đa lễ."

 

Dân làng đưa mắt , nghĩ bụng Thôn Trưởng hành lễ, bèn răm rắp theo.

 

Hiểu Nhi thấy vội vàng ngăn : "Các vị bà con cô bác, những lễ nghi rườm rà xin miễn ạ. Nếu như nào gặp mặt cũng hành lễ thế , thì đợi hành lễ xong, chúng cũng chẳng cần việc gì, cũng chẳng cần chuyện gì nữa . Chúng mau đến nhà Thôn Trưởng bàn chuyện chính thôi, đang mong mau chóng trồng Kỳ Lân Quả, cũng thể nhanh chóng kiếm bạc, đúng nào?"

 

Lời của Hiểu Nhi thật dí dỏm, thấy họ giống những vị quý nhân thường thấy, với vẻ mặt hống hách, mắt cao hơn đầu, xem thường khác, nên càng cảm thấy thoải mái hơn.

 

Cũng dân mạnh dạn lên tiếng: "Chúng mau đến nhà Thôn Trưởng thôi, trời nắng to thế , đừng để hai vị công t.ử và Thiếu phu nhân nóng."

 

" đó, mau đến nhà , trưa nay cứ ở nhà dùng bữa. Thức ăn chuẩn từ sáng sớm ." Thôn Trưởng lên tiếng mời.

 

"Vậy thì mau thôi, Hài T.ử Tha Nương, về nhà lấy ít rau cỏ, qua nhà Thôn Trưởng phụ chị dâu nấu cơm." Có dân liền với vợ .

 

Những khác cũng dặn dò vợ về nhà lấy thêm ít đồ ăn, qua phụ một tay.

 

Người trong thôn ai cũng thế cả, hễ mà đến nhà khác ăn cơm, thì vợ nhà sẽ mang thức ăn qua, tiện thể xắn tay bếp phụ giúp luôn.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Xin cảm ơn các bạn bỏ phiếu ủng hộ~

 

--------------------

 

 

Loading...