Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 894

Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:15:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hiểu Nhi lên tiếng, cam đoan sẽ những chuyện gian manh lười biếng, Thôn Trưởng cũng bảo đảm, nàng bèn mỉm nhẹ nhàng gật đầu: 「Thật , vị đại thúc đúng. Ta yêu cầu ưu tiên bán Kỳ Lân Quả cho , quả thật là vì lo lắng đến lúc đó sẽ trả giá cao hơn để thu mua. Thế nhưng, cây giống Kỳ Lân Quả là do tặng cho , nếu tặng cây giống thì cũng chẳng thể nào trồng Kỳ Lân Quả, nào? Vì , đưa yêu cầu ưu tiên thu mua, chỉ khi nào cần nữa thì mới bán cho khác, điều hợp tình hợp lý, đúng chứ?」

 

Kỳ Lân Quả một khi tung thị trường, giá bán ban đầu ắt hẳn sẽ vô cùng đắt đỏ. Hơn nữa, loại quả chỉ duy nhất thôn làng , Hiểu Nhi tin rằng nhất định sẽ những kẻ hám lợi tìm đến tận nơi, trả giá cao hơn hòng thu mua cho bằng .

 

mắt nàng thấy những thôn dân đều là lương thiện, thật thà, nhưng khi lợi ích đặt ngay mắt, mấy ai thể vững sự cám dỗ, chuyện e rằng chỉ thời gian mới trả lời .

 

Lòng vốn đổi, điều Hiểu Nhi hiểu rõ.

 

, nếu Thiếu phu nhân ban cho cây giống, chúng cũng chẳng thể nào trồng Kỳ Lân Quả! Nếu Thiếu phu nhân đến thu mua, quả mà chúng trồng , tự mang lên thành bán với giá một trăm văn một cân, tin là chẳng mấy ai mua nổi ! Đến lúc đó, quả chỉ nước thối rữa trong tay mà thôi.」 Thôn Trưởng sống ngần tuổi đầu, lẽ nào thấu tỏ đạo lý , vì ông một nữa cất giọng nhắc nhở bà con dân làng.

 

Dân làng đều gật gù tán thành, quả thật cây giống thì họ cũng chẳng thể trồng Kỳ Lân Quả, vì thế việc ưu tiên bán cho nàng là lẽ đương nhiên.

 

「Thiếu phu nhân, chúng hiểu cả mà. Chúng đều là những sống nhờ mảnh đất , luôn thật thà, an phận. Cha ông chúng từng dạy rằng: nông là trông sắc trời mà sống, Ông Trời cao mắt cả, kẻ nào dám trộm lười giở mánh, mùa màng nhà kẻ đó ắt sẽ thất bát, đến lúc chịu cảnh đói meo, đó chính là sự trừng phạt của Ông Trời! Vì , các bậc cha ông luôn răn dạy chúng sống cho đạo, gian manh lươn lẹo.」

 

Hiểu Nhi gật đầu: 「Ta cũng tin là hạng bội tín vong nghĩa. Cũng chính vì hôm qua thấy đều lương thiện, thật thà, hạng trắng đen trái phân biệt , nên mới quyết định để cùng trồng Kỳ Lân Quả . Nếu , định tự mua đất thuê về trồng.」

 

Nếu Hiểu Nhi tự mua đất thuê trồng, nàng sẽ kiếm bộn bạc hơn nhiều. Lời tuy Hiểu Nhi hề , nhưng những khôn lanh đều ngầm hiểu ý tứ sâu xa trong đó.

 

Có điều, mục đích chính của Hiểu Nhi là kiếm tiền, mà là giúp cho dân Bách Thắng ở đây trở nên giàu . Chẳng còn cách nào khác, nhận lời ủy thác của , một lòng tròn việc, vì thế nàng sẽ tự trồng trọt.

 

「Chúng thật sự gặp quý nhân !」 Thôn Trưởng cảm khái thốt lên một câu.

 

「Hôm nay, lời lẽ dở, rõ hết cả . Sở dĩ trong hai ba năm đầu sẽ thu mua Kỳ Lân Quả với giá một trăm văn một cân, là bởi vì trong một hai năm tới, chỉ thôn của các ngươi trồng loại quả . Thế nhưng, một năm , khi đều Kỳ Lân Quả đáng giá, trồng sẽ ngày một nhiều hơn, Kỳ Lân Quả xuất hiện chợ cũng theo đó mà tăng lên, giá cả tự khắc sẽ hạ xuống.

 

Đến lúc đó, cũng chỉ thể thu mua Kỳ Lân Quả theo giá cả ngoài chợ, nếu thì sẽ thua lỗ nặng.

 

cứ yên tâm, cho dù Kỳ Lân Quả bày bán đầy đường đầy chợ, vẫn sẽ ưu tiên thu mua của . Dĩ nhiên, nếu kẻ nào vi phạm những điều khoản trong khế ước, cũng sẽ bao giờ hợp tác với kẻ đó nữa, hơn nữa những cây giống cũng sẽ thu hồi . Nếu thể chấp nhận những yêu cầu của , chúng sẽ cùng ký kết văn tự. Còn nếu ai cảm thấy hài lòng, thì cứ tự rời , thật xin lãng phí của ngươi bấy nhiêu thời gian.」

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Ban đầu, Hiểu Nhi quả thật chỉ định hợp tác với một Hổ T.ử Đa mà thôi, thấy những dân trong thôn ai nấy đều bụng, nên mới quyết định tay giúp họ một phen.

 

Nàng những lời cũng là vì lo lắng dân làng bây giờ nếm chút ngon ngọt, ba năm khi nàng hạ giá, sẽ dị nghị. Thôi thì bây giờ nàng cứ cho rành rọt, rõ ràng, đến lúc đó mà vẫn kẻ thuận, thì đừng hòng hợp tác nữa.

 

Dĩ nhiên, nếu kẻ nào bội tín vong nghĩa, nàng cũng sẽ bao giờ dùng . Một bất trung, trăm bất dụng! Đây chính là kim chỉ nam trong chuyện ăn của nàng.

 

Thôn Trưởng xong, ánh mắt đảo qua một lượt khắp dân làng cất cao giọng: "Tấm lòng của Thiếu phu nhân, các ngươi tỏ tường cả ? Kẻ nào cảm thấy công bằng thì ngay bây giờ, đừng để đến lúc đó ôm lòng bất mãn quậy phá, hỏng mất con đường tài lộc của ."

 

"Thôn Trưởng, ý kiến, ký văn thư thôi!"

 

"Ta cũng ý kiến! Như hợp tình hợp lý. Ký văn thư !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-894.html.]

"Ta cũng ý kiến!"

 

"Ta cũng ."

 

Mọi Hiểu Nhi xong, ai nấy đều rối rít tỏ bày rằng chẳng ý kiến gì, chỉ sợ đêm dài lắm mộng, trong lòng ai cũng chỉ mong mau mau chóng chóng ký văn thư hợp tác.

 

Thế là Hiểu Nhi hiệu cho Triệu Dũng, bảo đem văn thư phát đến tận tay từng nhà.

 

Đến lượt Báo T.ử Đa, vì Thượng Quan Huyền Dật lên tiếng từ , Triệu Dũng bèn thẳng thừng lờ bàn tay đang chìa của , lướt qua đưa cho kế tiếp.

 

Bàn tay chìa của Báo T.ử Đa cứng đờ giữa trung, nhưng vốn là kẻ mặt dày, vẫn trơ cái mặt : "Vị , nào ý chê giá thấp , chẳng qua là ăn vụng về, nếu lỡ lời gì , mong các vị đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt."

 

Báo T.ử Đa xong câu , bèn lén lút liếc Thượng Quan Huyền Dật một cái.

 

Thượng Quan Huyền Dật cảm nhận ánh mắt của , nhưng đến một cái liếc mắt cũng chẳng thèm ban cho. Loại , vốn chẳng hề để tâm, mà lời , cũng tuyệt khả năng thu .

 

Vừa "vơ đũa cả nắm", là nể mặt lắm .

 

Nếu nha đầu thiện cảm với đám dân làng , thì Kỳ Lân Quả cũng chẳng đến lượt bọn họ trồng.

 

Triệu Dũng dĩ nhiên Chủ T.ử nhà một là một, hai là hai, thế nên cũng chẳng thèm đếm xỉa đến lời của Báo T.ử Đa, cứ thế tiếp tục phát cho xong mấy hộ dân làng còn .

 

Báo T.ử Đa thấy Triệu Dũng chẳng thèm đoái hoài đến , trong mắt loé lên một tia âm u, thản nhiên như chuyện gì xảy mà rụt bàn tay đang chìa về, thêm một lời nào nữa.

 

Hiểu Nhi thấy , đôi mày thanh tú khẽ nhướng lên: Kẻ xem còn khôn hơn Hổ T.ử Đích Gia Gia Nãi Nãi nhiều, ít nhất cũng ầm lên ngay tại trận. Chỉ là, Hiểu Nhi thấy ch.ó sủa là ch.ó cắn, loại ch.ó im im sủa mới thực sự đáng sợ. Chẳng trong lòng gã đang ấp ủ mưu mô gì, nhưng nàng tuyệt tin sẽ bỏ cuộc dễ dàng như .

 

Hổ T.ử Đích Gia Gia chịu yên, lão từ chiếc ghế nhỏ bật phắt dậy, cả lao về phía , vươn tay định túm lấy Triệu Dũng.

 

Triệu Dũng thủ thế nào, chỉ một loáng nhẹ nhàng né . Hắn trừng mắt Hổ T.ử Đích Gia Gia: "Vị lão bá , đừng động tay động chân!"

 

Vì Triệu Dũng né , Hổ T.ử Đích Gia Gia vồ , suýt chút nữa thì ngã chỏng vó. May mà bên cạnh kịp thời kéo một tay, lão mới vững .

 

Hổ T.ử Đích Gia Gia vững xong, kìm mà nổi đóa với Triệu Dũng: "Vị , ngươi đột ngột né như , lỡ mà té ngã, ngươi đền..."

 

Mấy lời còn của Hổ T.ử Đích Gia Gia nghẹn trong cổ họng ánh mắt đang trừng trừng của Triệu Dũng. Lão bất giác ho khan vài tiếng để che sự lúng túng của : "Vừa tay con trai chìa , ngươi thấy ? Cớ gì đưa văn thư hợp tác cho nó?"

 

Cảm ơn Bất Hủ Thiếu Nữ Thất Tha Thất Mệnh khen thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn~~

 

--------------------

 

 

Loading...