Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 901
Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:15:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên bàn cơm, Thượng Quan Huyền Dật chẳng mấy lời, chỉ lẳng lặng gắp thức ăn cho Hiểu Nhi, cũng âm thầm dùng bữa.
Cảnh Duệ thì cất lời hỏi han về mục đích chuyến của Chu Lão Gia, còn ân cần hỏi xem nơi nào cần giúp đỡ chăng.
Kỳ thực, Chu Nhan và Chu Lão Gia đến đây chính là vì Cảnh Duệ đang nhậm chức tri phủ tại nơi . Nếu gì đổi, một nhiệm kỳ tri phủ kéo dài ít nhất là bốn năm, còn nếu tái nhiệm thì sẽ lên đến tám năm.
Sang năm hai sẽ thành , mà mười phần thì hết chín phần là Chu Nhan sẽ theo chân Cảnh Duệ đến nơi nhậm chức. Vì , Chu lão bản đưa nàng đến đây chính là để sắm sửa một ít sản nghiệp, chuẩn của hồi môn cho nàng, bởi lẽ Chu Nhan thể sẽ ở nơi đến tận tám năm.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Của hồi môn mà Chu gia chuẩn từ cho nàng đều ở Thăng Bình Huyện và Đế Đô, còn ở nơi thì một gian tiệm một trang viên cũng chẳng . Chính vì , Chu lão bản mới đưa nàng đến đây để lo liệu sắm sửa.
Chàng rể tương lai đang tri phủ ở đây, mở tiệm buôn bán tại chốn , dẫu chẳng thể nhờ vả gì, thì ít cũng kẻ nào dám đến chèn ép ức hiếp!
Hiểu Nhi họ trình bày dự định xong, cũng thấy rằng đây là một việc vô cùng hợp lý.
Một phụ nữ nếu chỉ quanh quẩn trong nhà lo chuyện chồng con, ngày tháng lâu dần, ngọn lửa nhiệt huyết với cuộc sống trong nàng cũng sẽ lụi tàn.
Chu Nhan vốn là đầu óc kinh doanh, mà chị dâu cả cũng như hiền, chuyện ăn của Thăng Bình Hầu phủ nếu giao cho nàng quán xuyến, Hiểu Nhi cũng cảm thấy yên lòng hơn nhiều.
Hơn nữa, Cảnh Duệ chốn quan trường nhiều việc cần dùng đến ngân lượng, Hiểu Nhi vẫn thường nhắc nhở dùng tiền riêng của để tiền đẻ tiền. Sau một vợ cách kiếm tiền, hai quả thực là song kiếm hợp bích.
Ngay cả Cảnh Hạo và Vận Nhi, Hiểu Nhi cũng khuyến khích họ dùng tiền riêng của để tự học cách đầu tư buôn bán.
Mặc dù trong nhà sẵn sản nghiệp, nhưng Thăng Bình Hầu phủ là của riêng một ai, mà là tài sản chung của cả gia đình. Đợi đến khi mấy đều yên bề gia thất, sản nghiệp trong nhà ắt sẽ phân chia.
Giống như khi Hiểu Nhi thành , của hồi môn của nàng chiếm đến ba thành hoa lợi từ tất cả các tiệm buôn. Vốn dĩ Thẩm Thừa Diệu và Lưu Thị còn định cho nàng đến năm thành, bởi lẽ gia nghiệp của Thăng Bình Hầu phủ, thể là do một tay Hiểu Nhi gầy dựng nên.
Chỉ là nàng nhận nhiều đến thế, nàng cho rằng Thẩm Thừa Diệu và Cảnh Duệ hễ thời gian là bôn ba khắp chốn, nhờ mà các chi nhánh mới thể mở rộng quốc.
Hơn nữa, bản nàng cũng đủ tài năng để tự khởi nghiệp nữa, của cải nhà đẻ thì cứ để cho nhà. Thế nhưng đều rằng những tiệm buôn đều do một tay Hiểu Nhi tạo dựng, phần lớn thời gian cũng là do nàng trông coi quản lý, nên ai nấy đều kiên quyết chia cho nàng nhiều hoa lợi hơn.
Sau đôi ba chối từ qua , Thẩm Thừa Diệu quyết định chia ba thành cho Hiểu Nhi của hồi môn, các còn mỗi hưởng một thành.
Cảnh Duệ và đều bất kỳ ý kiến gì, bởi một thành hoa lợi mỗi năm cũng là một con vô cùng đáng kể .
Họ cũng thể dùng ngân lượng để tiếp tục đầu tư sinh lời.
Nếu những gì Hiểu Nhi bỏ , thì tất cả chẳng thể cuộc sống tươi như ngày hôm nay.
Hiện tại, gia nghiệp của Thăng Bình Hầu phủ năm nào cũng đà lớn mạnh, nhưng trong nhà đông đúc, để nhiều của cải hơn cho con cháu đời thì vẫn cần cách mở rộng nguồn thu, tiết kiệm chi tiêu, nỗ lực kiếm thêm ngân lượng.
"Nhan tỷ tỷ định mở tiệm buôn gì ở đây ạ? Có cần giúp gì ?".
"Ta định kinh doanh tơ lụa, tìm một nơi để xây dựng phường dệt vải, cũng mua thêm vài trang viên để trồng dâu nuôi tằm." Chu Nhan cũng chẳng hề giấu giếm, thẳng thắn dự định của .
Hiểu Nhi xong những lời , mới sực tỉnh quên mất một điều gì đó!
Mô hình vườn dâu ao cá nức tiếng ở kiếp , nàng thể quên bẵng cơ chứ!
Lá dâu dùng để nuôi tằm, tằm nhả tơ kết kén mang ươm, nước thải từ việc ươm tơ cùng với nhộng tằm thể dùng để nuôi cá, đó chất thải của cá, nước trong ao và cả bã nhộng trở thành phân bón tuyệt vời cho cây dâu!
như xưa thường : Dâu tươi , tằm mập mạp, cá béo tròn, ao màu mỡ, đất phì nhiêu, kén tằm nhiều! Đây quả là một vòng tuần mỹ đến nhường nào!
Việc phát triển mô hình vườn dâu ao cá chỉ thúc đẩy nghề trồng dâu, nuôi tằm và nuôi cá, mà còn kéo theo sự phát triển của các ngành nghề gia công như ươm tơ!
Chỉ cần mô hình vườn dâu ao cá dựng nên thành công, điều đó cũng đồng nghĩa với việc sẽ mang thêm vô cơ hội việc cho bá tánh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-901.html.]
Vừa kiếm bạc, giúp đại ca tạo dựng công danh, quả là nhất cử lưỡng tiện! Nghĩ đến đây, Hiểu Nhi kìm mà nở một nụ rạng rỡ, đôi mắt cong cong long lanh ánh nước: “Trồng dâu nuôi tằm lắm, ngày mai sẽ dạy ngươi cách nuôi loại tằm nhất!”
Chu Nhan ngắm nụ của Hiểu Nhi mà suýt nữa thì ngẩn , nàng hồn , mỉm gật đầu: “Được.”
Hiểu Nhi vốn nổi danh tài hoa, những thứ nàng dạy chắc chắn khác thường. Mỗi một tiệm buôn do Thăng Bình Hầu phủ mở đều tiền như nước, mỗi ngày thu đấu vàng, chuyện nào ai , nghĩ đến đây, Chu Nhan cũng chút mong chờ.
Hiểu Nhi hỏi han Chu Nhan một vài chuyện gần đây, thế là bàn ăn, hai trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Chẳng chẳng , Hiểu Nhi ăn sạch những món ăn mà Thượng Quan Huyền Dật gắp cho nàng, ăn đến căng cả bụng.
Hiểu Nhi vốn định để bụng ăn đậu hũ thối, bây giờ thì chẳng thể nào ăn thêm nữa.
Đành đợi bụng đỡ căng ăn .
Thượng Quan Huyền Dật thấy ánh mắt của Hiểu Nhi đang dừng chiếc giỏ thức ăn đặt cái kệ cách đó xa, khoé miệng bất giác nhếch lên, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Phương Uyển Bình trong phòng riêng, lòng để , nàng đang chờ xem cảnh tượng mấy Hiểu Nhi ăn xong bạc để trả.
Phương Uyển Bình sai Tiểu Linh lén lút canh chừng, đợi họ ăn xong thì báo cho .
Bữa cơm của nhóm Hiểu Nhi ăn lâu, những khác lục tục rời khỏi tửu lâu.
Tiểu Linh ngửi mùi thức ăn thơm phức, sớm đói đến mức bụng dán chặt lưng !
Phương Uyển Bình đợi nửa ngày cũng thấy nha của , bèn tự dậy bước ngoài, tìm thấy Tiểu Linh đang nấp bên cạnh Trụ T.ử xuống : “Thế nào ? Bọn họ gọi những món gì? Ăn xong ?”
“Bẩm tiểu thư, vẫn ăn xong ạ.” Tiểu Linh đầu đáp một câu.
Phương Uyển Bình xuống, chỉ thấy bàn là sơn hào hải vị thừa của Tứ Quý tửu lâu: Hừ! C.h.ế.t đến nơi mà !
Ánh mắt Phương Uyển Bình lướt qua bắt gặp Thượng Quan Huyền Dật và Cảnh Duệ, chẳng thể dời nữa.
Hai nam t.ử là ai? Sao khí chất cao sang bức , tướng mạo đường đường đến thế, hơn hẳn những công t.ử bột mà nàng từng gặp!
Thậm chí còn xuất chúng hơn cả trong họ ở Đế Đô thành!
Hai con mụ thương nhân quen những nam t.ử xuất chúng như ?
Cảnh Duệ cảm nhận một ánh nóng rực từ lầu, ngẩng đầu lên.
Phương Uyển Bình thấy Cảnh Duệ lên, vội vàng lẩn , nén mà nín thở.
Cảnh Duệ thấy bóng dáng hai nữ t.ử liền thu hồi ánh mắt. Mấy ngày nay, những ánh mắt lén lút trộm bọn họ của cả nam lẫn nữ cũng là ít.
Một lát , Phương Uyển Bình lén lút ló đầu xuống, trông thấy chiếc giỏ thức ăn kệ, nàng khỏi nhếch mép , ghé tai Tiểu Linh nhỏ mấy câu. Tiểu Linh gật đầu, vội chạy xuống lầu.
Không hai vị công t.ử phong độ ngời ngời , khi hai cô nương xinh như hoa như ngọc mặt thích ăn thứ dung tục như đậu hũ thối, thì sắc mặt sẽ nhỉ?
Tiểu Linh đến mặt chưởng quỹ của tửu lâu, lớn tiếng : “Chưởng quỹ, tửu lâu của các hôm nay thế? Sao cứ ngửi thấy thoang thoảng mùi gì thối thối.”
Giọng của Tiểu Linh lớn, trong đại sảnh vẫn còn vài bàn khách ăn xong, thấy đều đồng loạt ngoảnh .
--------------------