Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 903

Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:15:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phương Uyển Bình đưa mắt xuống Hiểu Nhi lầu, trong đáy mắt nàng chợt lóe lên một tia tàn độc.

 

Dám trêu gan khiêu khích nàng như thế! Quả thật là tự lượng sức !

 

Con ranh đó nên thấy may mắn vì đây là Tứ Quý Tửu Lâu, chứ nàng quả thực dám gây chuyện ở chốn . Bởi lẽ, chủ nhân Tứ Quý Tửu Lâu chính là Thăng Bình Hầu Phủ, một sự thật mà nhiều đều tỏ tường.

 

Thăng Bình Hầu là nhân vật tầm cỡ nào chứ? Chính là nhạc phụ đại nhân của Thụy Vương! Trên khắp cõi Mẫn Trạch Quốc , thử hỏi kẻ nào dám chọc giận Thụy Vương?

 

Chỉ là cục tức ngày hôm nay, nàng thể nuốt trôi cho ! Không thể tính sổ ở đây, thì ngoài giải quyết!

 

Phương Uyển Bình xoay trở về nhã gian, nàng bảo cha phái điều tra cho lẽ xem bọn chúng rốt cuộc là ai! Lại dám động thổ đầu Thái Tuế, quả là coi phận của nàng gì!

 

Phương Uyển Bình gót trở về nhã gian, liền sai nha của Phương Phu Nhân xuống lầu gọi Tiểu Linh trở .

 

Con tiện tỳ đó đúng là thành sự thì chẳng thấy , phá hoại thì thừa!

 

Phương Phu Nhân thấy ái nữ tịnh phòng trở về với vẻ mặt sa sầm, bèn cất tiếng hỏi chuyện gì xảy .

 

Phương Uyển Bình cũng chẳng hề giấu giếm, bèn đem bộ sự tình lầu kể một lượt.

 

Phương đại nhân xong nén liền quở trách một câu: "Chúng chân ướt chân ráo mới đến, ai thể đắc tội, ai thể động còn tỏ tường, nhất là nên khiêm tốn một chút, kẻo đá tấm sắt thì !"

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Phương Uyển Bình liền tỏ vẻ ngoan ngoãn thưa: "Thưa cha, con ạ, chẳng là con so đo với họ nữa đó ?"

 

"Miền quê nghèo nàn lạc hậu đúng là nghèo nàn lạc hậu, phẩm chất của thực khách ở Tứ Quý Tửu Lâu thua xa những nơi khác! Sau còn chốn suốt bốn năm trời, ngày ngày giao thiệp với hạng như , thử hỏi những ngày tháng sống đây!" Phương Phu Nhân kìm mà buông lời than vãn.

 

"Thôi , bốn năm thấm thoắt cũng sẽ qua thôi. Ngoại trừ gia quyến của tri phủ đại nhân, những kẻ khác nếu ngươi thấy mắt thì qua đôi chút, còn nếu chướng mắt thì cứ viện một cái cớ nào đó mà từ chối, giao du cũng chẳng ."

 

"Cũng !" Phương Phu Nhân những lời , lòng hân hoan trở .

 

Cuối cùng cũng ngày ở một nơi mà chỉ một , vạn !

 

Dưới lầu

 

Hiểu Nhi trở về chỗ , Chu Nhan liền cất lời: "Là liên lụy đến ngươi ! Thật tình thể nào chịu nổi cặp chủ tớ đó nữa. Từ lúc thuyền, khi nhà nghề buôn bán, bọn họ liền chẳng mũi chẳng mắt, cũng chẳng hiểu đắc tội với họ ở điểm nào mà cứ họ bám riết buông."

 

Thượng Quan Huyền Dật bất giác vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Hiểu Nhi đang đặt gầm bàn, ánh mắt dịu dàng như hỏi nàng xảy chuyện gì.

 

Hiểu Nhi chỉ khẽ lắc đầu: "Không chuyện gì ."

 

Chuyện cỏn con như , cũng chỉ mất hứng, Hiểu Nhi vốn dĩ chẳng hề để Phương Uyển Bình mắt!

 

Cảnh Duệ sang Chu Nhan: "Rốt cuộc là chuyện gì?"

 

Chu Nhan bèn kể chuyện nàng quen Phương Uyển Bình thuyền . Nàng kể rằng, ban đầu cả hai trò chuyện vô cùng hợp ý, nhưng đó Phương Uyển Bình hỏi nhà nàng nghề gì và đến đây việc chi, nàng bèn đáp rằng nhà truyền thống buôn bán bao đời nay, đến đây là để bàn chuyện ăn.

 

Kể từ chuyện đó, Phương Uyển Bình còn tìm nàng bắt chuyện nữa, mà ánh mắt nàng lúc nào cũng mang theo vẻ khinh miệt mặt.

 

Dĩ nhiên, nàng cũng quên kể cả sự việc xảy lúc xuống thuyền.

 

"Ta nghĩ lẽ nàng xem thường giới thương nhân, ngỡ Hiểu Nhi cũng là buôn bán, thế nên mới tỏ thái độ khinh khi chúng như ."

 

"Loại , phẩm hạnh , quá đỗi hợm hĩnh, nhất là đừng nên giao du." Cảnh Duệ thẳng thừng đưa kết luận.

 

"Ta cũng chẳng ý định kết giao với nàng , chí hướng khác , thì thể cùng chung đường ."

 

Người khác xem thường , lẽ nào vác mặt nóng áp m.ô.n.g lạnh của họ ? Chu Nhan thầm nghĩ, da mặt của nàng dày đến mức đó!

 

Cảnh Duệ khẽ gật đầu, thêm gì nữa sang : "Chu Bá Phụ, ngài và Chu Cô Nương thuyền một chặng đường dài, hẳn là thấm mệt . Hôm nay hai vị cứ nghỉ ngơi cho sức, ngày mai sẽ để Hiểu Nhi đưa hai vị dạo một vòng. Ta mới nhậm chức, mấy ngày nay công vụ phần bận rộn, đợi khi nào thu xếp thời gian sẽ đích đưa hai vị tham quan khắp nơi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-903.html.]

"Không cần cùng , hai vị cứ lo liệu công việc của ! Chúng thể tự dạo một vòng." Chu lão bản vội xua tay, dám phiền một vị Hoàng Phi tôn quý hạ cùng dạo chơi khắp chốn!

 

Hiểu Nhi mỉm đáp lời: "Không ạ, cũng con đang rảnh rỗi việc gì !"

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy những lời , bàn tay đang nắm lấy tay Hiểu Nhi ở bàn bất giác siết chặt , ánh mắt loé lên tia cảnh cáo: Nàng rảnh rỗi quá đấy nhỉ!

 

Thà cùng khác cũng chẳng buồn nghĩ cách dành thêm chút thời gian cho tướng công của .

 

Bàn tay Hiểu Nhi siết cho đau điếng, nàng kìm vội rụt tay về, trừng mắt lườm Thượng Quan Huyền Dật một cái.

 

Chu Lão Gia thấy vội vàng lên tiếng: "Thật sự cần , lão ngày mai còn nghỉ ngơi một hôm. Tuổi tác cao, thuyền lâu ngày, cả cảm thấy mỏi mệt rã rời."

 

"Vậy cũng , ngày mai nghỉ ngơi một hôm, ngày để Hiểu Nhi đưa hai vị dạo một vòng nhé!" Cảnh Duệ liền thuận theo ý.

 

Chu Lão Gia: "..."

 

Sao mà vẫn tránh thế , vẫn cứ để Thụy Vương Phi cùng khắp nơi ? Đây chẳng là tổn thọ lão ?

 

Thượng Quan Huyền Dật Cảnh Duệ , bèn liếc một cái lạnh như băng: Nữ nhân và nhạc phụ của tới mà cũng tiếp đón, còn trông mong nha đầu nhà với họ!

 

Cửa cũng , đến cửa sổ cũng đóng !

 

Chỉ là Thượng Quan Huyền Dật nghĩ gì cũng chẳng quan trọng, Hiểu Nhi chẳng hai lời gật đầu đồng ý: "Được ạ, thuyền lâu ngày quả thực mệt mỏi, thì hẹn ngày nhé! Vừa ngày mai cũng cần sắp xếp tài liệu về Tang cơ ngư đường, ngày chúng sẽ xem thử nơi nào thích hợp để trồng dâu tằm."

 

Thượng Quan Huyền Dật khỏi ngửa mặt lên trời mà câm nín: Có một thê t.ử cùng chung một chiến tuyến với , cảm giác đó, ai thấu?

 

Mấy dùng xong bữa trưa, Hiểu Nhi đưa họ trở về Hoa Viên tửu điếm.

 

Cảnh Duệ thẳng về nha môn xử lý công vụ.

 

Phía nha môn một dinh thự của Cảnh Duệ, chỉ là vẫn trang hoàng xong, hơn nữa chỉ một , nếu ở một trong một dinh thự lớn như mua thêm một đám hạ nhân. Vừa trong nhà khách điếm, cách nha môn cũng tính là xa, bèn quyết định ở gian phòng siêu cấp thượng hạng dành riêng cho tại Hoa Viên tửu điếm.

 

Mấy đang ở đại sảnh đón khách của Hoa Viên tửu điếm thì bắt gặp gia đình Phương Uyển Như.

 

Chu Nhan thầm nghĩ: là oan gia ngõ hẹp!

 

Hiểu Nhi đến một ánh mắt cũng thèm bọn họ, cứ thế dắt Chu Nhan thẳng trong.

 

Khi ngang qua một phục vụ của tửu điếm, nọ cúi đầu chào: "Thiếu phu nhân, hai gian thượng đẳng khách phòng chuẩn xong ạ, đây là chìa khóa."

 

Hiểu Nhi gật đầu nhận lấy chìa khóa: "Vất vả cho ngươi ."

 

Phương đại nhân liếc bọn họ một cái, khi thấy dung mạo của Thượng Quan Huyền Dật, ông cứ cảm thấy trông chút quen mắt, chỉ là quên mất gặp ở .

 

Lẽ nào đây từng cầu cạnh việc, nên mới chút ấn tượng?

 

Phương đại nhân cũng nghĩ nhiều, bèn bước lên phía yêu cầu hai gian phòng thượng hạng.

 

Thế nhưng, thượng đẳng khách phòng hết sạch.

 

Phương Uyển Bình nhíu chặt đôi mày: "Vừa rõ ràng thấy tên tiểu nhị với bọn họ là hai gian phòng thượng hạng chuẩn xong! Tại bọn họ phòng mà chúng ?"

 

Chưởng quỹ bật dậy: "Hai gian phòng đó đặt từ sớm ạ."

 

Mỗi ngày tửu điếm đều sẽ để trống vài gian phòng cho những vị khách quan trọng.

 

"Ta cần , một khi ngươi đưa cho họ hai gian phòng thượng hạng thì cũng đưa cho chúng hai gian!" Phương Uyển Bình thể chấp nhận việc một thương nữ lấn lướt ngay tại nơi .

Chưởng quỹ khách điếm tất nhiên thể đồng ý, hai vị do chính Chủ T.ử đưa tới, nếu dám , thì cũng chẳng cần tiếp tục việc ở đây nữa.

 

--------------------

 

 

Loading...