Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 904

Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:15:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thành thật xin mấy vị khách quan, hai gian thượng phòng của ba vị khách ban nãy là đặt từ lâu, bây giờ mới đến nhận phòng mà thôi. Tửu điếm của chúng luôn coi trọng nguyên tắc ai đến thì phục vụ , vì thật lòng xin , nơi của chúng quả thực còn thượng phòng nữa ." Chưởng quỹ lễ phép giải thích, trong lòng thầm bổ sung một câu: Người ở là thượng phòng dành cho khách quý hội viên siêu cấp, loại phòng đó cần ấn tín hội viên siêu cấp mới ở.

 

Người bình thường nào Hoa Viên tửu điếm loại khách phòng như , đây chính là nơi mà chỉ những bậc quý nhân thực thụ mới thể lưu .

 

Tuy tửu điếm hết thượng phòng, nhưng các loại khách phòng khác thì vẫn còn, chỉ điều đó là trung đẳng khách phòng và đặc huệ khách phòng, mà lượng cũng chẳng còn nhiều, chỉ vỏn vẹn ba gian cuối cùng.

 

Chưởng quỹ thấy Phương Uyển Như trưng bộ mặt kiêu căng ngạo mạn, coi trời bằng vung, trong lòng đoán chừng nàng sẽ chẳng thèm để mắt đến mấy gian trung đẳng phòng và đặc huệ phòng, thế nên ông cũng , kẻo nàng cho rằng đang cố tình bẽ mặt nàng.

 

Chưởng quỹ khôn ngoan chỉ chờ nàng tự lựa chọn một khách điếm khác, hoặc là mở lời hỏi xem còn loại khách phòng nào khác .

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Ông cũng chẳng lo sẽ mất một hai vị khách, bởi lẽ tửu điếm của họ ngày nào cũng kín phòng, vốn dĩ chẳng bao giờ sầu lo khách, chỉ sầu vì đủ phòng, mỗi ngày đều mất trắng bao nhiêu là bạc.

 

Hơn nữa, nếu so sánh khách phòng của tửu điếm nhà họ với các khách điếm khác, thì ngay cả đặc huệ phòng bình thường nhất cũng trang hoàng lộng lẫy hơn, quét dọn sạch sẽ hơn, ở cũng thoải mái dễ chịu hơn thượng đẳng phòng của những nơi khác.

 

Tuy giá cả đắt hơn một chút, nhưng với những tiền, họ thật sự chẳng tiếc thêm một trăm mấy chục văn để nghỉ ngơi trong một gian dễ chịu hơn, tận hưởng sự phục vụ chu đáo hơn.

 

Thế nên, trong tất cả các khách điếm trong thành, tửu điếm của nhà ông luôn là nơi ăn phát đạt nhất.

 

Cũng vì chuyện ăn ngày một khấm khá, nên hiện tại Chủ T.ử tìm một mảnh đất khác trong thành, chuẩn mở thêm chi nhánh.

 

Phương Phu Nhân thấy thái độ của con gái , liền vội vàng kéo nhẹ tay áo nàng, nhắc nhở nàng chú ý giữ gìn hình tượng.

 

Nghe vị Tri phủ đại nhân cũng đang ở tại nơi .

 

Lỡ như bộ dạng của nàng Tri phủ đại nhân trông thấy thì ?!

 

Phương Uyển Bình cũng nhận thất thố, nàng bất giác đưa mắt về phía nam t.ử trẻ tuổi và quý phái nhất trong sảnh — Thượng Quan Huyền Dật, chỉ thấy khẽ chau mày, liền rằng dáng vẻ của hỏng mất hình tượng dịu dàng, đoan trang mà nàng luôn cố công xây dựng mặt .

 

Tuy dung mạo và khí chất của nam t.ử trông vô cùng xuất chúng, nhưng xuất thương nhân quá thấp kém, xét về phận thì xứng với nàng. Dù là xứng, nhưng trong thâm tâm, nàng vẫn hy vọng sẽ lưu một hình ảnh hiền thục, lương thiện trong lòng các nam nhân, để nhận sự ngưỡng mộ từ họ.

 

Phương Uyển Bình khẽ điều chỉnh nét mặt, nàng cũng chẳng dám căng với chưởng quỹ, Hoa Viên tửu điếm và Tứ Quý tửu lâu đều cùng một chủ, nàng đắc tội nổi.

 

Không chỉ là đắc tội nổi, mà còn thể để ấn tượng mặt những vị chưởng quỹ , dù nữa Tri phủ đại nhân cũng là trưởng t.ử của Thăng Bình Hầu, lỡ như bọn họ mặt Tri phủ đại nhân thì thế nào?

 

Vừa ở Tứ Quý tửu lâu nàng tính sai một nước, nhưng may mắn là mặt là nha , nếu ai nhắc đến cũng thể đổ hết lên đầu nha .

 

chính nàng đang ở đây, ở một nơi như thế , tuyệt đối thể chú ý đến hình tượng của .

 

Trong lòng Phương Uyển Bình tính toán, chưởng quỹ ở đây nàng , chỉ đành chuyển mục tiêu sang hai kẻ dễ bắt nạt là Chu Nhan và Hiểu Nhi.

 

Phương Uyển Bình thấy Hiểu Nhi sắp khuất dạng khúc quanh, nàng liền lựa đúng thời điểm cất tiếng, giọng cũng trở nên mềm mỏng, dịu dàng, chẳng còn chút ngang ngược, vô lễ như ban nãy: "Chu Cô Nương, và cả vị cô nương còn nữa, xin hãy dừng bước!"

 

Lời của Phương Uyển Bình vô cùng lễ phép, khách sáo. Hiểu Nhi và Chu Nhan dừng bước, cùng lúc xoay , về phía nàng nhưng gì, chỉ im lặng chờ xem nàng định gì tiếp theo.

 

Phương Uyển Bình dằn xuống nỗi khó chịu trong lòng, nhỏ nhẹ cất lời: "Hai vị cô nương, bình thường ngoài vốn quen ở thượng phòng của Hoa Viên tửu điếm, mẫu làn da nhạy cảm, mỗi khi trọ ở các khách điếm khác đều sẽ nổi mẩn ngứa, hai vị thể nhường hai gian thượng phòng cho chúng ? Ta sẽ nhận của các vị , bằng lòng trả giá gấp đôi."

 

Thương nhân chẳng đều coi trọng lợi lộc ? Nàng trả giá cao hơn gấp bội, bọn họ thế nào cũng đồng ý thôi!

 

Hiểu Nhi nàng mà suýt nữa thì bật thành tiếng, con đúng là quen thói giả tạo!

 

Quen ở thượng phòng của Hoa Viên tửu điếm, trọ thượng phòng của khách điếm khác sẽ nổi mẩn ngứa ư? Đây là đang ngụ ý rằng nàng ngọc da ngà, cao sang quý phái ?

 

Bằng lòng trả giá gấp đôi? Nếu bọn họ đồng ý, chẳng điều đó nghĩa là bọn họ cũng là hạng thấy tiền sáng mắt ?

 

Chỉ tiếc là, phòng quý khách là nơi mà loại như nàng thể ở ! Hiểu Nhi mỉm lắc đầu: "Thật xin , ở những nơi Hoa Viên tửu điếm, chúng cũng bao giờ ở nơi nào khác ngoài Hoa Viên tửu điếm."

 

"Ta trả giá gấp ba, thế nào?" Phương Uyển Bình thấy Hiểu Nhi thuận theo, ngỡ rằng nàng chê bạc ít, vội vàng tăng giá, trong lòng càng thêm xem thường nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-904.html.]

 

Hiểu Nhi vẫn cứ lắc đầu.

 

"Gấp bốn!" Phương Uyển Bình trong lòng cho rằng Hiểu Nhi đang cố tình nâng giá, mục đích là để lừa của nàng nhiều bạc hơn.

 

Chỉ vì đến gần Tri Phủ đại nhân hơn một chút, nàng đành nhẫn nhịn!

 

Hiểu Nhi vẫn lắc đầu nguầy nguậy.

 

"Gấp mười!" Phương Uyển Bình nghiến răng, vẻ mặt dịu dàng ôn hòa cũng sắp giữ nổi nữa.

 

Gấp mười? Khóe miệng chưởng quỹ giật giật: Gấp mười chính là một nghìn lượng bạc một đêm, cũng nàng đủ sức chi trả nổi !

 

Gấp mười là một nghìn lượng, Hiểu Nhi cũng chút động lòng, chỉ là phòng quý khách giống những gian phòng khác, với nhân phẩm của bọn họ, thật sự xứng để ở.

 

May mà lúc nãy ở Tứ Quý tửu lâu để chưởng quỹ đặc biệt giới thiệu cho họ những món đắt đỏ, khẩu phần ít ỏi, ở đó tiêu tốn của họ gần năm trăm lượng .

 

Chút rung động , vẫn đủ để khiến Hiểu Nhi hành động, nàng vẫn lắc đầu: "Thật xin , đây là vấn đề bạc trắng, dù là một trăm cũng ."

 

là đồ điều! Phương Uyển Bình suýt nữa thì buông lời c.h.ử.i mắng, nàng nhịn khẽ bĩu môi, ánh mắt đầy tủi về phía Thượng Quan Huyền Dật.

 

Hiểu Nhi: "..."

 

Ngay mặt mà công khai quyến rũ tướng công của , chuyện là thế nào đây?

 

Chu Nhan: "..."

 

là quá hổ!

 

Phương Uyển Bình vốn dáng nhỏ nhắn đáng yêu, trông duyên dáng động lòng , một cái bĩu môi như , tư thái nữ nhi yếu đuối hiện hết cả, những nam t.ử bình thường trông thấy đều sẽ mềm lòng.

 

Chỉ là Thượng Quan Huyền Dật bình thường.

 

Thượng Quan Huyền Dật liếc nàng một cái đầy chán ghét, siết c.h.ặ.t t.a.y Hiểu Nhi hơn một chút: "Đi thôi!"

 

Phương Uyển Bình ngờ Thượng Quan Huyền Dật chẳng hề nể nang chút nào, bình thường nàng chỉ cần để lộ dáng vẻ tủi đáng thương như thế, những nam t.ử khác sớm mềm lòng !

 

Nam t.ử lẽ nào là đàn ông?

 

Sao thể chút phản ứng nào như ?

 

Hiểu Nhi dáng vẻ vô cùng ngạc nhiên của Phương Uyển Bình khi Thượng Quan Huyền Dật, bèn mím môi, thật sự cho rằng quạ gầm trời con nào cũng đen như ?

 

Tướng công của nàng chính là một kẻ khác biệt!

 

Hiểu Nhi đưa tay khoác lấy cánh tay Thượng Quan Huyền Dật như để khẳng định chủ quyền, gật đầu, nàng cũng cho buồn nôn chịu nổi , thật tình nàng thà rằng Phương Uyển Bình cứ giữ cái bộ dạng mắt cao hơn đầu như lúc mới xuống thuyền, còn hơn là cái vẻ điệu bộ giả tạo như bây giờ.

 

Dáng vẻ lúc đó tuy khiến chán ghét, nhưng ít cũng chân thật, màu mè!

 

Còn bây giờ thì thật sự khiến cảm thấy ghê tởm đến mức nôn mửa!

 

Chu Lão Gia kinh doanh nhiều năm, gặp qua đủ loại , cũng khỏi thầm thán phục cái điệu bộ giả tạo của nàng.

 

Cảm ơn Mộc Vũ Địch khen thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn~:

 

--------------------

 

 

Loading...