Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 954

Cập nhật lúc: 2025-12-04 17:16:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả ba men theo cổng tiến Hiên Vương Phủ, chừng trăm thước thì bắt gặp một ngã rẽ.

 

Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật tuy từng đến Hiên Vương Phủ, nhưng đó cả hai cũng chẳng hề dạo xem xét khắp nơi, bây giờ lẻn từ cổng thế , nhất thời chút bối rối nên đường nào.

 

“Nhà bếp ở ?” Thượng Quan Thụy Hy đầu về phía Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi.

 

“Ta , mặc kệ nó ở , lẽ nào ngươi tưởng chợ thật của Hiên Vương Phủ chắc? Còn phụ trách giao đồ tận nhà bếp nữa ? Mau tìm một chỗ giấu hết mấy thứ , chúng nhanh chân tìm Quận chúa thôi!” Hiểu Nhi đảo mắt quanh, tìm một nơi kín đáo thể giấu chiếc xe ba gác .

 

Thượng Quan Thụy Hy lặng giây lát: Phải , đúng là ngốc thật mới lo cho cái xe thịt thà rau cỏ !

 

Ngay lúc , từ một con đường nhỏ bên cạnh, một bà lão bước , trông thấy ba họ lớn tiếng la lối: “Sao hôm nay các ngươi về muộn thế, nhanh tay lên, đưa đồ nhà bếp mau.”

 

Nói xong câu , bà liền về.

 

Nghe , Thượng Quan Thụy Hy chỉ đành c.ắ.n răng đạp chiếc xe ba gác lẽo đẽo theo lưng bà .

 

Cả ba đến nhà bếp nhưng vẫn yên xe, đầu óc mải miết suy tính xem nên viện cớ gì để chuồn cho lẹ.

 

Thế nhưng bà lão nào cho họ cơ hội mở miệng: “Còn ngây đó gì, mau dỡ đồ bếp chứ.”

 

Cả ba đưa mắt , lẳng lặng nhảy xuống khỏi xe ba gác, bắt đầu công việc của những khuân vác.

 

Sau khi tất cả đồ đạc xe dỡ xuống, bà lão lên tiếng: “Một trong các ngươi cất xe cho gọn, hai còn gánh nước, bổ củi phụ một tay!”

 

Hiểu Nhi chớp chớp mắt: Từ bao giờ mà chợ kiêm luôn cả việc bổ củi gánh nước thế ?!

 

Cả ba dám hó hé lời nào, chỉ thể dùng ánh mắt trao đổi với . Cuối cùng, họ quyết định để Hiểu Nhi cất xe, nhân tiện tìm Thượng Quan Uyển Như, còn hai bọn sẽ ở bổ củi và gánh nước.

 

Trên đường đến nhà bếp ban nãy, họ trông thấy một nơi dựng sẵn hai chiếc xe ba gác, ngay gần cổng , vì họ chẳng cần lo lắng rằng Hiểu Nhi sẽ tìm chỗ để xe.

 

Thế là Hiểu Nhi đạp xe ba gác rời , còn Thượng Quan Huyền Dật và Thượng Quan Thụy Hy, một tiến về phía đống củi, thì thẳng giếng nước.

 

Hai bọn sống ngần năm trời, từng đụng tay việc bổ củi gánh nước bao giờ.

 

may , dù ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, nên trong đầu cũng mường tượng đôi chút thế nào.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Bà lão liếc bóng lưng của hai , bụng bảo : Vẫn là mấy đó mà! Sao vóc dáng vẻ cao lớn hơn hẳn thế nhỉ!

 

“Hai các ngươi dạo ăn thứ gì thế? Sao tự dưng cao lên nhiều ?” bà lão lấy lạ cất tiếng hỏi. Bà cũng hề mảy may nghi ngờ rằng họ cũ.

 

Nghe thấy , Thượng Quan Thụy Hy cố tình đè thấp giọng xuống, đáp: “Chắc là dạo uống nhiều canh xương bò quá ạ!”

 

“Giọng của ngươi thế?” Bà lão xong, đầu liếc một cái, trong lòng cứ cảm thấy ba hôm nay gì đó là lạ.

 

“Ta cảm , khụ khụ... giọng khản đặc! Khụ khụ...” Thượng Quan Thụy Hy liền cố ý ho lên mấy tiếng.

 

Nghe giải thích như , bà lão mới gì thêm, cúi đầu tiếp tục nhặt rau, nhưng trong lòng thầm tính toán lát nữa cũng hầm thêm canh xương bò cho con trai và cháu trai uống mới ! Bọn chúng lùn quá mất!

 

Thấy bà lão còn nghi ngờ gì nữa, cả hai đều khẽ thở phào một nhẹ nhõm. Sau đó, Thượng Quan Huyền Dật bổ củi, còn Thượng Quan Thụy Hy thì gánh nước.

 

Tuy thấy heo chạy, nhưng cái việc dùng bơm tay để lấy nước thật sự ai cũng . Thượng Quan Thụy Hy từng thấy hạ nhân trong nhà gánh nước, chỉ cần nắm lấy tay cầm , nhấn xuống một cái, nhấc lên, nhấn xuống, cứ thế lặp lặp , nước sẽ tự động tuôn . Thế nhưng hì hục nhấn tới nửa ngày trời, chỉ thấy cái bơm phát mấy tiếng kêu ken két quái dị, chứ chẳng thấy một giọt nước nào chảy . Chuyện quái gì thế ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-954.html.]

Thượng Quan Thụy Hy bất giác tăng nhanh tốc độ, gia tăng sức lực, sức nhấn lia lịa, tay cầm của chiếc bơm nước suýt chút nữa thì bẻ gãy đến nơi.

 

Bà lão thấy động tĩnh, bèn liếc mắt sang, cất tiếng: "Cái bơm hôm nay thù oán gì với ngươi ? Sao ngươi châm thêm chút nước ? Ngươi cứ thế , hỏng mất thì đền nổi ?"

 

Thượng Quan Thụy Hy vội vàng dừng tay, châm thêm một ít nước , sức nhấn xuống. Thế nhưng nước liền chảy tuột mất, mà vẫn chẳng tài nào bơm nước từ giếng lên.

 

Thượng Quan Thụy Hy châm thêm chút nước, tiếp tục nhấn, kết quả vẫn y như cũ, nước cứ chảy mất, còn nước giếng thì nhất quyết chịu trồi lên! Hắn loay hoay lặp lặp mấy mà nước vẫn chẳng lên giọt nào.

 

Mẹ kiếp, đây là đang bắt nạt ? Rõ ràng thấy đám hạ nhân cũng nhấn như thế cơ mà, rốt cuộc là sai ở chỗ nào chứ?

 

Thượng Quan Thụy Hy chẳng dám hỏi ai, chỉ sợ khác sinh lòng nghi ngờ, lo đến toát cả mồ hôi trán!

 

Biết bơm nước khó thế , thì bổ củi ! Hu hu...

 

Bà lão thấy hì hục cả buổi trời mà vẫn bơm nước lên, nhịn nữa bèn phắt dậy, bước tới, đẩy sang một bên tự : "Hôm nay ngươi thế, khi châm nước , ngươi dùng sức nhấn liên tục ngừng, nước mới hút lên!"

 

Bà lão mẫu.

 

Thật , nếu là một cái bơm tay mới mua, miếng cao su bên trong mài mòn, thể giữ nước, thì lúc đó cần châm thêm nước, cứ nhấn thẳng tay là thể bơm nước lên . cái bơm tay miếng cao su bên trong mòn , nước chảy hết, khí lọt trong ống, nên cần châm một ít nước sức nhấn liên tục thì nước mới chảy .

 

Vấn đề , hễ là từng dùng bơm tay thì ai cũng , vì lúc mua bán hàng nào cũng sẽ nhắc nhở.

 

Thượng Quan Thụy Hy từng tiếp xúc với thứ , nên đương nhiên là , chỉ đành ngượng ngùng lên tiếng giải thích: "Ta cảm phong hàn, rã rời sức! Đến cả nước cũng bơm nổi."

 

Bà lão thấy như bèn : "Thôi, thôi , ngươi tránh một bên , chỗ cần đến ngươi nữa!"

 

Thượng Quan Thụy Hy , vội vàng nép sang một bên.

 

Bà lão đầu liếc Thượng Quan Huyền Dật, tên Tiểu Quế T.ử ngày thường bảo nó bổ củi, nửa ngày trời cũng chẳng chẻ nổi một thanh hồn, chẳng hôm nay giở trò quái quỷ gì nữa đây.

 

liếc mắt qua, liền kinh ngạc đến sững sờ!

 

Đống củi mà bình thường mất mười ngày mới bổ xong, hôm nay chỉ mới một khắc đồng hồ bổ gần xong hết thế ?!

 

Bà lão vội vàng chạy tới, với vẻ mặt thể tin nổi: "Tiểu Quế Tử, đống củi là do ngươi bổ ? Ngươi lợi hại như từ bao giờ thế?"

 

Lẽ nào tên tiểu t.ử thối ngày thường giả vờ lười biếng, chứ là do sức yếu? Hôm nay cuối cùng cũng để lộ đuôi cáo ?

 

Thượng Quan Huyền Dật là ai chứ, võ công của đời nào ai sánh bằng, đến cả đá tảng còn thể dùng tay chẻ đôi, huống hồ chi là một đống củi gỗ! Đối với , việc quả thực dễ như trở bàn tay, hơn nữa, còn chẻ mỗi thanh củi to nhỏ, dài ngắn đều tăm tắp! Cứ như thể dùng thước đo đạc cẩn thận.

 

Bà lão kìm , nhặt một thanh củi lên săm soi: "Tiểu Quế Tử, ngươi đang bổ củi đấy ? Người còn tưởng ngươi đang đẽo chân ghế chứ, mà chẻ ngay ngắn, nhẵn nhụi thế !"

 

Thượng Quan Huyền Dật , sắc mặt khựng : Chẻ củi ngay ngắn gọn gàng mà cũng sai ?

 

Cái kẻ rốt cuộc việc kiểu gì ! Đến cả việc bổ củi cũng nên !

 

Thượng Quan Thụy Hy thấy Thượng Quan Huyền Dật cứ đực đó với vẻ mặt vô cảm, chẳng chẳng rằng, vội vàng chạy đến giải vây: "À thì... là do uống canh xương bò nên sức khỏe tăng lên, đương nhiên là thể bổ củi nhanh ạ!"

 

Cảm ơn bạn Phân Phương khen thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn~~

 

--------------------

 

 

Loading...