2.
Một giọng nữ mềm mại, uyển chuyển cất lên  lưng Thẩm Hoài An:
“Điện hạ, đây là cô nương họ Lư mà   nhắc đến ? Nhìn qua cũng giống lời đồn, chẳng  tài cán gì, thật sự vô dụng…”
 
Nói  nửa câu, dường như chợt nhận  lời   phần thất lễ, nàng  liền vội vàng giơ tay áo che mặt, giọng run run như sắp :
“Là  lỡ lời. Lư cô nương chớ trách,    ý khinh thường. Chỉ là… Thái tử điện hạ là  kế vị thiên hạ, thê tử của ngài,   thể là một kẻ ngông cuồng vô học?”
 
Dáng  mảnh mai, giọng  dịu nhẹ như cành liễu trong gió, nàng  tự xưng là Lệ Nương.
Đến lúc ,  còn  hiểu rõ đầu đuôi thì đúng là uổng phí ba năm thanh xuân.
Hóa ,  bạn trai cổ đại mà   yêu ba năm, trong lúc xuất chinh  gặp  vị “Lệ Nương”  — và hứa hẹn với nàng  điều gì đó.
 
Ta  hai   mặt, lạnh giọng hỏi:
“Ngươi   lui hôn, là vì  cưới nàng   Thái tử phi?”
Ánh mắt  khẽ nhướng lên, bước chân từng bước tiến gần.
“Ngươi còn nhớ  khi rời    gì với  ?”
 
Chàng từng ,   lập công danh hiển hách, để  phụ hoàng trọng dụng, thuận lợi cưới  về  chính thê.
Chàng từng ,   từ chối những mối hôn sự cha  sắp đặt, chờ ngày  khải  trở về.
 
Có lẽ sợ  sẽ  tay với Lệ Nương, Thẩm Hoài An lập tức kéo tay nàng  giấu  lưng, dịu giọng:
“Diểu Diểu,   từng  là sẽ  cưới nàng.”
 
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Ta  lạnh, cắt lời :
“Ý ngươi là...    ?”
Mặt  lạnh  trong thoáng chốc.
 
Thẩm Hoài An cũng  khách sáo nữa, cao giọng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-viet-sang-van-truyen-ky/chuong-2.html.]
“Nàng chẳng  chút học vấn, tài trí thì kém cỏi,   trắc phi  là cho nàng mặt mũi, đừng   voi đòi tiên.”
 
Ta  voi đòi tiên?
Chẳng buồn  thêm một lời,  thẳng tay đuổi cả hai  khỏi cửa.
Chàng   lòng,  cũng chẳng  dây dưa thêm. Ngày hôm ,   cung, trình rõ  việc, xin rút  hôn ước.
 
Hoàng đế tiếc nuối lắc đầu:
“Là trẫm  lầm lão Thất. Cứ tưởng nó từ nhỏ ở bên cạnh trẫm sẽ  điều, ai ngờ  gây nên trò nực  thế . Còn ả Hồ nữ , trẫm  cho  tra qua — chỉ là một tù binh nước mất nhà tan,   xứng đáng mẫu nghi thiên hạ? Nếu  cứ cố chấp như , ngôi vị Thái tử ... e là cũng  cân nhắc .”
 
Thánh chỉ hủy hôn  ban xuống,    tin Thẩm Hoài An đưa Lệ Nương  Đông cung.
Thái tử khải  trở về, phế bỏ hôn ước với trưởng nữ Thượng thư phủ,  cưới một nữ tử Hồ tộc lai lịch bất minh  Thái tử phi.
 
Tin tức lan nhanh khắp kinh thành.
 
Những hoàng tử công tử   từng đến phủ chúc mừng, giờ    bằng ánh mắt thương hại. Còn  ít  nhân cơ hội giễu cợt mỉa mai:
“Ta   mà, con gái Thượng thư thì  chứ? Tài chẳng , chỉ  mỗi cái mặt, đúng là bình hoa di động,  xứng với Thái tử điện hạ?”
“Nghe  cô gái  Hồ  trí nhớ siêu phàm, còn Lư Diểu Diểu  ? Ngay đến một nữ tử dị tộc cũng thua, thật khiến Tây Lâm mất mặt.”
 
Là một tác giả mạng, từ thiên văn địa lý đến nhân tình thế thái,  đều  học qua. Ngày  để   một bộ truyện,  còn cố ý bổ sung vô  kiến thức.
Vậy mà khi mới xuyên tới đây, phụ  bày bốn thư năm kinh  mặt,  chỉ phẩy tay : cái    học.
Giờ thì  , trong miệng họ,  liền biến thành một tiểu thư nhà quyền quý   điều, chẳng  nên trò trống gì.
 
Càng nghĩ càng uất,  liền phất tay áo,  thêm một bộ sảng văn nữa.
Mở đầu là nam chính từng thề non hẹn biển với nữ chính, bao lời yêu thương sâu đậm.  khi xuất chinh trở về  nửa năm,  mang về một nữ tử xuất  thấp hèn.
Mọi lời thề đều  chối bỏ. Hắn cưới nữ phụ  chính thê, còn định để nữ chính  .
Truyện kết thúc tại đó.
Muốn  chuyện   , xin mời đón xem hồi  phân giải.