Xuyên Về Làm Tổng Thê- Quản Lý Hậu Viện - Chương 103
Cập nhật lúc: 2024-12-01 09:09:53
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay đó, Thất Nhàn hỏi cung nữ bên cạnh, tịnh phòng ở nơi nào, đó chào hỏi cùng các nữ quyến, liền tìm cách rời .
“Dực Vương Phi ?” Vân Lam thấy Thất Nhàn đột nhiên biến mất, tìm đến cung nữ, hỏi.
“Bẩm bệ hạ, ngoài ạ.” Tiểu cung nữ bộ dạng phục tùng trả lời.
“Làm theo?” Vân Lam hạ thấp giọng xuống, lớn tiếng hỏi.
“Cái . . . . . .” Tiểu cung nữ hoảng sợ lắp bắp, Dực Vương Phi yêu cầu nha.
“Thôi quên , ngươi xuống .” Vân Lam nhíu nhíu mày, phất phất tay, những , một nào, một ai thể đáng tin. Hoàn hảo sáng sớm cho ám vệ trong bóng tối theo dõi, cho nên sẽ gây nên nhiễu loạn gì.
Tam Huệ về phía Vân Lam, trong lòng căng thẳng bồn chồn, cảm giác, cảm thấy hôm nay sẽ phát sinh đại sự. Đợi đến khi Thất Nhàn trở về, vẫn là nên mang theo nàng rời .
“Vương Phi.” Trong bóng đêm bao phủ, Nhạc nhi một trang phục ngắn màu đen .
“Quả nhiên ám vệ.” Thất Nhàn khẽ một tiếng, “Chúng đến chỗ tiền hoàng hậu.”
“Dạ” Nhạc nhi mang theo Thất Nhàn, liền biến mất trong màn đêm.
Lãnh Ly cung, giống như tên của nó, vắng lạnh, tang thương.
Ánh nến ảm đạm cùng cả tòa nhà chói trong thành cực kỳ hòa hợp.
Độc Cô Hồng một áo tơ trắng, tóc dài xõa xuống, chỉ cài một cây trâm trúc, trong tay vân vê phật châu bằng hắc ngọc mã não, nhắm mắt, trong miệng khẽ niệm kinh phật.
Cả tòa cung điện thấy một hầu hạ, thật sự là cây đổ bầy khỉ tan, khó tưởng tượng nơi từng là hoàng hậu tôn quý nhất thiên triều.
“Cót két” một tiếng, cánh cửa mở .
“Người nào?” Độc Cô Hồng mở mắt, vững vàng mở miệng. Phảng phất giống như thấu hết thảy chuyện đời, bình thản tham vọng.
“Cố nhân tới thăm, hoàng hậu nương nương cũng tới đón chào ?” Một giọng nữ quen thuộc truyền đến, nhưng cũng cung kính như , mà phảng phất giống như thêm phần đùa cợt cùng với ý .
Độc Cô Hồng xoay .
Từ khi nàng đến lãnh cung, loại giễu cợt nàng cũng nhiều. Cũng càng cho nàng nếm trải tư vị nhân tình ấm lạnh. Người nịnh bợ nàng, lấy lòng nàng lúc thì chuyển một cái, là sắc mặt đáng ghê tởm như .
Ngay cả phụ ruột của cũng ngó ngàng gì tới nàng, bảo nàng thể sinh tình cảm gì đối với cái thế giới chứ?
Nàng bây giờ, chỉ mong tân HSu thể đối xử đối với tiểu thái tử, chỉ nguyện tiểu thái tử thể vô bệnh vô tai trưởng thành.
“Mẫu hậu. . . . . .” Phía truyền đến tiếng trộn lẫn cùng giọng vui sướng của nhi tử.
Bỗng nhiên mở mắt, Độc Cô Hồng giống như tin hy vọng đến. Mình, đang mơ ?
Đảo mắt, đúng là đứa con trai nhỏ bé nàng ngày nhớ đêm mong, đêm đêm cầu phúc.
Tiểu thái tử vội vọt tới bên Độc Cô Hồng, thoáng cái chôn trong n.g.ự.c của mẫu , dùng tiếng kể rõ ủy khuất của .
Độc Cô Hồng đỏ mắt, run rẩy giơ tay lên, nâng lên khuôn mặt non nớt của nhi tử, lau nước mắt mặt bé, cảm nhận ấm áp bé, lúc mới xác định hết thảy đây là thật.
Ôm chặt lấy tiểu thái tử, nước mắt, rốt cục tràn khỏi bờ mi.
Thất Nhàn tìm vị trí, xuống, cao thấp đánh giá lãnh cung .
Mặc dù cũng tráng lệ, nhưng tóm là một căn phòng trống trải, bài biện, . Toàn bộ, hiển lộ rõ ràng cảm giác u ám lạnh như băng.
“Hoàng hậu nương nương ở chỗ , đúng là thật ủy khuất.” Cực kỳ tiếc hận một câu.
Độc Cô Hồng lúc mới ngẩng đầu lên, tinh tế đánh giá nữ nhân mắt gọi là Dực Vương Phi .
Mình cùng nữ nhân cũng tiếp xúc bao nhiêu. Lần đầu tiên thấy nàng nàng vẫn còn là chủ mẫu của Chiến gia, khi đó chỉ cảm thấy nữ nhân là của Huệ phi mà thôi. Rồi đó mấy gặp mặt càng ấn tượng gì. Dù cái hoàng cung là nơi dùng sắc tuyển , một nữ nhân dung mạo kinh như Thất Nhàn tất nhiên thể nào hấp dẫn chú ý của các nữ nhân trong cung .
Chỉ lúc Bắc Hãn thái tử cùng Dực Vương gia tranh đòi cưới, nàng mới bắt đầu sinh hứng thú đối với Thất Nhàn. cũng chỉ là chợt lóe lên biến mất, bởi vì nàng thật sự là Thất Nhàn chỗ nào xuất chúng, vốn cảm giác nếu như đem nữ nhân ném biển , cũng sẽ nhận . Ngay cả kẻ chỉ dung mạo, còn bên trong cỏ dại như Ngũ Nhiêu tới so sánh với Thất Nhàn còn lực hấp dẫn hơn.
Lúc , nàng chỉ cho là Bắc Hãn thái tử cùng Dực Vương gia quỷ mê hoặc thôi.
mà, lúc , nàng nữa Thất Nhàn, cũng thấy vẻ lời thường ngày, mà là một bộ dạng đại khí cơ trí (khí mạnh xa trông rộng) , tự nhiên, mà ngay cả gương mặt bình thường cũng của nàng cũng phóng tia sáng kỳ dị.
Cái bộ dáng , mới là bộ mặt thật của nữ nhân ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-tong-the-quan-ly-hau-vien/chuong-103.html.]
Khăn lụa lau nước mắt: “Dực Vương Phi đêm khuya đại giá tới lãnh cung của , gì?” Nếu nữ nhân ngày thường mềm yếu cũng là giả bộ cho bên cạnh , thì thực lực trong đó tất nhiên thể khinh thường.
“Đại giá?” Thất Nhàn nhíu mày: “Hoàng hậu nương nương quá đề cao . Thật là dám nhận. Chỉ là tiểu thái tử nhớ đến lợi hại, bệ hạ cũng mặc kệ, chỉ thuận nước giong thuyền, đưa tiểu thái tử tới đây thôi.”
Điệp Cốc Hồng , tiểu thái tử nước mắt vẫn ngừng, đau lòng một trận. Đứa nhỏ , ngày thường trải qua hẳn là cực kì , mới thể ủy khuất như . Trong lòng cũng oán giận Vân Lam, đứa nhỏ , dù cũng là cốt nhục ruột thịt của , thể đối đãi như ?
“Hoàng hậu ở trong lãnh cung cũng lâu, đại khái đối với những chuyện mới mẻ bên ngoài chắc cũng nhiều .” Thất Nhàn chống cằm, như vô cùng chán đến chết, “Hôm nay lúc thời gian, đến cho hoàng hậu một chút, cũng coi như là ngày hoàng hậu ở lãnh cung thể nhớ , thể hiểu sự tình.”
“Ta là phế hậu, nhận nổi Dực Vương Phi gọi một tiếng hoàng hậu nương nương .” Ánh mắt chỉ nhu hòa con của : “Huống chi đối với chuyện phát sinh bên ngoài cũng hứng thú.”
“Nga? Phải ?” Thất Nhàn kéo dài giọng : “Nếu như chuyện liên quan tới tiểu thái tử, hoàng hậu cũng hứng thú ?”
Thấy trong mắt Độc Cô Hồng lay động, Thất Nhàn mới tiếp: “Bên ngoài đều đồn đãi tiểu thái tử là huyết mạch của Hách Liên gia. . . . . .”
“Nói nhảm!” Độc Cô Hồng nâng mắt, giận trừng Thất Nhàn: “Rốt cuộc là phương nào dám lời đồn như ? Diệp nhi của là con trai ruột của bệ hạ, thể là huyết mạch của Hách Liên gia chứ?”
“Hoàng hậu chớ vội.” Thất Nhàn cong lên khóe miệng: “Ta cũng chuyện là vấn đề ở thái tử điện hạ.”
Độc Cô Hồng cũng là ngu ngốc, khi xong trong nháy mắt cũng hiểu , vẻ mặt kinh ngạc: “Ngươi là bệ hạ. . . . . .” Sao thể như ? Đây thật là chuyện hoang đường.
“Không chỉ bệ hạ .” Rất hài lòng vẻ mặt của Độc Cô Hồng: “Bên ngoài đồn đãi, bắt đầu từ tiên đế, trộm lấy giang sơn của Hách Liên gia.”
Tay Độc Cô Hồng đang lau nước mắt cho tiểu thái tử khựng .
“Cũng đáng tin . Đây cũng là do tiểu thái tử chứng thực đấy.” Thất Nhàn sợ sấm đủ còn thêm một câu.
“Do. . . . . . Diệp Nhi. . . . . . Chứng thực?” Độc Cô Hồng kịp phản ứng .
“Hoàng hậu qua thần dược Thượng cổ xích huyền ? Nghe nếu con cháu của Hách Liên gia, thì m.á.u thể trung hòa .” Thản nhiên sự thật : “Không khéo đúng , m.á.u của tiểu thái tử thể hòa tan thần dược.”
Độc Cô Hồng khiếp sợ, chuyện thần dược đại đại tương truyền, nàng tất nhiên rõ ràng. Nếu như thần dược chứng thực, đó chính là chân thật lầm. mà qua Diệp nhi kiểm chứng , mặc dù nguyên do trong chuyện , nhưng bệ hạ chắc chắn sẽ tức giận. Khó trách ngó ngàng gì tới Diệp nhi.
nàng dù cũng từng một đời hoàng hậu, tâm tình sớm luyện thành lộ ngoài. Lập tức, liền khôi phục bình tĩnh: “Dực Vương Phi cho chuyện là ý gì? Ta hôm nay là thất thế, còn thể cái gì đáng giá cho Dực Vương Phi tự chạy tới nơi một chuyến chứ?”
“Hoàng hậu nương nương thật đúng là tự coi nhẹ . Thế lực của Độc Cô hữu tướng chính là một hai trong triều.” Thất Nhàn nhảm nhiều.
Độc Cô Hồng lạnh một tiếng: “Thế lực Độc Cô gia liên quan gì đến chứ? Dực Vương Phi khỏi quá đề cao .”
“Ha ha.” Thất Nhàn loan mi: “Hoàng hậu nương nương cần gì khiêm tốn như . Hay là hoàng hậu nương nương cũng thèm để ý tới tiểu thái tử? Chậc chậc, thái tử điện hạ thật đúng là đáng thương. Cha yêu thương, đến để dì thương nha.” Nàng cũng cho là thể điều động tinh binh của Độc Cô gia yếu đuối như , thể thoát khỏi trung tâm quyền lực của Độc Cô gia.
Tiểu thái tử vốn đang thút tha thút thít, đột nhiên thấy một câu “Cha yêu thương”, lập tức liền “oa” một tiếng lớn lên, bé thật đáng thương, bé đúng là điển hình của cha yêu thương nha.
Độc Cô Hồng vội vàng trấn an tiểu thái tử, vỗ nhẹ phía lưng: “Ngoan! Ngoan! Diệp nhi ngoan nhất!” Vốn là đau lòng, lúc càng khó chịu. Đứa nhỏ , là bảo bối của nàng. Nàng thể để con ủy khuất chứ?
Nâng mắt về phía Thất Nhàn, trong mắt nhiều hơn tia khôn khéo: “Dực Vương Phi rốt cuộc như thế nào?”
“Không như thế nào.” Thất Nhàn vỗ vỗ vạt áo, lên: “Chỉ xin hoàng hậu nương nương khống chế thế lực của Độc Cô gia. Ta gần đây đến Độc Cô gia ngoài rối loạn.”
“Như đối với lợi gì?” Độc Cô Hồng híp híp đôi mắt.
“Lợi?” Thất Nhàn vỗ vỗ đầu của : “Để cho thái tử điện hạ lên đế vương vị, như thế nào? Đến lúc đó hoàng hậu nương nương ngài buông rèm chấp chính, là nắm quyền to trong tay nha.” Mồi khá lớn .
Tâm Độc Cô Hồng kinh hãi. Nữ nhân thể đem lời đến thuận miệng như chứ? Ngay cả một chút do dự cũng ? Đế vương vị? Nàng thể thèm ngó tới nó chứ?
“Ngươi tại như ?” Nữ nhân thực lực chống hoàng gia ? Cho dù năng lực để Dực Vương lên chiếc ghế đó? Mà để cho Diệp nhi ? Thật là chuyện tức trong thiên hạ.
Thất Nhàn dĩ nhiên hiểu rõ ý nghĩ của nàng: “Nói thật, chiếc ghế quả thật đủ hấp dẫn . mà, so với tánh mạng, cùng với Dực Vương gia vẫn là chọn lựa tính mạng. Hoàng hậu nương nương, ngài phụ tá bệ hạ nhiều năm như , tất nhiên bệ hạ chèn ép thế nào đối với Dực Vương gia . Vương gia nhà chỉ bảo vệ tánh mạng, đối với chiếc ghế trong cung cũng hứng thú.” Thật thật giả giả xen kẽ. Ai thể phân biệt chứ?
“Huống chi hoàng hậu nương nương thật sự cam tâm cả đời ở trong lãnh cung , chịu khổ rau xanh đèn xám ? Sau đó trơ mắt con của biến thành nhân hạ chi nhân ( )? Ngài nhẫn tâm ?” Thở dài: “Tuy tiên đế đối với Độc Cô gia ân, nhưng cũng báo đáp như .” Lấy tình lay động.
“Rồi , thái tử thượng vị, là chuyện hợp lẽ cỡ nào đây.” Liếc mắt Độc Cô Hồng chút d.a.o động: “Dĩ nhiên, bảo đảm, Dực Vương phủ sẽ lấy lý do thái tử long tử mà phản đối thái tử thượng vị.” Người khác phản đối, cũng sẽ liên quan đến chuyện của nàng.
“Chuyện , ngươi nắm chắc mấy phần?” Độc Cô Hồng hỏi một tiếng. Quả thật , nàng hiểu bệ hạ. Đại khái trừ đối với vị quý phi , với những khác đều là vô tình đến cực hạn. Vì Diệp Nhi, nàng cũng thể cứ như chuyện gì cũng .
“Không mười phần, cũng chín phần .” Thất Nhàn : “Huống chi, cái cũng cần hoàng hậu ngài tự xuất mã. Ở phía điều khiển là .”
Giao dịch lời như thế, sợ ngươi .
Độc Cô Hồng cúi đầu suy nghĩ một chút, quyết định một câu: “Được!”
Nụ của Thất Nhàn càng tăng lên. Hiện tại liền thể tâm ý nghênh đón biến cố kế tiếp .