Xuyên Về Làm Tổng Thê- Quản Lý Hậu Viện - Chương 90
Cập nhật lúc: 2024-12-01 09:06:23
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên trong xe ngựa rộng lớn hoa lệ của vương phủ, nữ chủ dựa cửa sổ, vui vẻ xem phong cảnh bên ngoài, nam chủ đối diện, lẳng lặng nàng.
“Nàng hiểu, đem Huệ phi đưa lên vị trí , về sẽ ở thế đối lập với nàng.” Hách Liên Vân Lẫm sự thật. Hắn đương nhiên Thất Nhàn suy nghĩ cái gì, cũng Thất Nhàn chẳng qua chỉ là suy nghĩ cho Huệ phi.
“Chính là việc .” Thất Nhàn đầu, “Lão gia, thể đoạt thiên hạ ?”
Trong hoàng cung.
Hách Liên Vân Lam giận dữ hoàng hậu bên : “Hoàng hậu, ngươi còn gì để ?” Hoàng hậu gì đều thể mặc kệ, nhưng duy độc chuyện hãm hại Tam Huệ, thể dễ dàng tha thứ.
Hoàng hậu vẻ mặt trấn tĩnh: “Bệ hạ dựa cái gì như thế? Nô tì thẹn với lương tâm, lời nào để !”
“Không thẹn?” Hách Liên Vân Lam vỗ bàn, “Hoàng hậu, ngươi phóng hỏa Thanh Huệ cung, đẩy Huệ phi chỗ chết, còn dám thẹn?”
Hoàng hậu ngẩng đầu lên, từng chữ dõng dạc: “Bệ hạ, vì ngay từ đầu ngài liền nhận định là nô tì gây nên? Sao Huệ phi nàng cố ý bày bố trận giả, hoặc là tỷ các nàng cấu kết với việc , cố ý hãm hại nô tì?” Rất dõng dạc.
“Làm càn! Trước mặt quả nhân ngươi còn dám ẩu tả như thế?” Hách Liên Vân Lam từ trong tay áo ném một cuộn giấy nhỏ, âm thanh lạnh lùng : “Hoàng hậu nương nương vô tội của quả nhân, chính ngươi hãy mở xem!”
Hoàng hậu dự cảm thấy , xoay đưa tay, mở . Vẻ mặt lập tức biến sắc.
Nàng cư nhiên thấy ý chỉ hỏa thiêu Thanh Huệ cung của hoàng hậu! Phía phượng ấn của nàng!
“Bệ hạ, cái tuyệt đối là vu hãm (vu cáo hãm hại)!” Nàng khẳng định ý chỉ tìm cận vệ tinh nhuệ thiêu Thanh Huệ cung bảo lão mama thiêu . Nàng thể lưu nhược điểm lớn như cho khác tìm?
Lão mama? Đột nhiên, hoàng hậu cảm thấy kinh hoàng, lão mama ngày thường vẫn theo bên như thế nào lúc thấy bóng dáng?
“Hừ, hoàng hậu, ngươi còn khăng khăng một mực?!” Hách Liên Vân Lam hung hăng liếc mắt nàng một cái, “Xem , Lãnh Ly cung mới là chỗ nhất dành cho ngươi!”
Lãnh ly cung? Đó lãnh cung giành cho phế hậu ?
Hoàng hậu kinh hoàng mở to mắt: “Bệ hạ –”
“Thái tử theo mẫu như ngươi, thật sự là bất hạnh cho !” Hách Liên Vân Lam tiếp,“Từ nay về , thái tử liền do Huệ phi dạy .” Coi như bù đắp cho Tam Huệ một đứa nhỏ.
“Không! Bệ hạ!” Hoàng hậu lập tức kêu lên, thể để cho khác đoạt con ? Quỳ bò qua, ôm lấy chân Hách Liên Vân Lam, vội la lên: “Bệ hạ, thể……”
Hách Liên Vân Lam chán ghét nhíu mày, vội qua một bên: “Đưa hoàng hậu đến Lãnh Ly cung!”
Trong lòng các cung nhân âm thầm suy tính, trong cung chỉ vài thế lực sủng ái, mà một hủy dung, thịt thương, một nhốt lãnh cung.
Thực sự chỉ còn một Huệ phi, thì còn ai dám tranh giành?
“Nếu thật sự như thế, nàng sẽ thế nào?” Hách Liên Vân Lẫm hỏi, , giữa và Tam tỷ, nàng sẽ chọn như thế nào?
Thất Nhàn thở dài: “Giúp , bảo vệ nàng.” Đã sớm nhận định, trong chiến tranh của nam nhân, tổn thương cũng chỉ là nữ nhân. nàng kéo Tam Huệ .
“Diễm Hoàng triều ngày nay, vốn nên thuộc về phụ vương .” Hách Liên Vân Lẫm trầm giọng , “Phụ vương kế vị, vì thế tìm hoàng gia gia, sửa thánh ý. ngay tại lúc đó, cư nhiên tiên đế là long tử (ý con vua) chân chính.”
Không long tử? Thất Nhàn cau mi. Tiên đế cư nhiên hoàng gia Hách Liên? Nói cách khác Hách Liên Vân Lam cư nhiên huyết thống hoàng gia! Khó trách, đối với hậu duệ Dực vương Hách Liên Vân Lẫm kiêng kị như thế, phẫn hận như .
“Phụ vương đối với chuyện cũng lạnh nhạt, vẫn như nghĩ kế thừa ngôi vị hoàng đế. tiên đế tin, dùng Hồng Môn Yến, tự tay độc c.h.ế.t phụ vương cùng mẫu phi của .”
Thì đây mới là chuyện xưa thực sự, mang đầy thù hận.
Thất Nhàn chăm chú, tiếp tục .
“Hách Liên Tam Hoài tất nhiên sẽ tha cho , cũng cưỡng chế rót dược cho . May mắn lúc đó Cố ninh vương thông hiểu dược lý, tới kịp, cứu một mạng.”
Cho nên mới Cố gia đối với ân .
Chính là Hách Liên Tâm Hoài thả ?
“Ngoại nhân chỉ gia Dực vương quái bệnh gì, c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng. là, nội tình bên trong, ai huyết tinh bẩn thỉu trong đó? Năm đó, thế lực của Hách Liên Tam Hoài ngay cả hoàng gia gia cũng khống chế . Hoàng gia gia vì bảo vệ tánh mạng , gấp rút điều hậu duệ Dực vương trấn thủ biên cương phía nam, trốn khỏi độc thủ của Hách Liên Tâm Hoài.”
“Hách Liên Tâm Nhụy là chuyện gì xảy ?” Thất Nhàn đột nhiên nhớ tới công chúa hoàng thất ở Cơ gia , thì đều nghĩ sai .
Chỉ nghĩ Hách Liên Tâm Nhụy cùng Hách Liên Tâm Hoài là loạn luân, ngờ, hai dĩ nhiên là vấn đề gì. Nói như , Cơ Lục Phúc ngu ngốc thế nhưng mới là chính thống thừa kế ngôi vị hoàng đế.
Hách Liên Vân Lẫm liếc mắt Thất Nhàn một cái, Thất Nhàn bao giờ là ngốc, ngày đó ở kinh đô cho nàng phong thư, kêu nàng xử lý việc kinh doanh dây dưa giữa Chiến gia cùng Cơ gia, đó là nàng hiểu rõ chuyện phát sinh ở Cơ gia.
Dù Thất Nhàn cũng là nữ nhi Cơ gia, theo Nhị Tuyệt , Thất Nhàn cùng hiện tại là hai bất đồng. Hắn quan tâm Thất Nhàn rốt cuộc xảy chuyện gì, nhưng tin tưởng lấy năng lực hiện tại của Thất Nhàn, tuyệt đối thể tự tra xét khúc mắc giữa Cơ gia với hoàng gia.
“Hách Liên Tâm Hoài thật yêu Hách Liên Tâm Nhụy, nhưng đây cũng là chuyện thể thông cáo bên ngoài. Hách Liên Tâm Hoài công chúa gả cho khác, liền đem nàng an trí ở Cơ gia. Nữ nhân của hoàng đế, Cơ Nguyên nào dám động? Liền yên tâm.”
Thất Nhàn cảm thấy nhảy dựng một cái, Hách Liên Tâm Nhụy rõ quan hệ của Ngũ Nhiêu cùng Vân Lam, mà vẫn ngăn cản Ngũ Nhiêu cung, lấy tính cách của Hách Liên Tâm Nhụy , tuyệt đối cam chịu hiện tại như , thế nào là thỏa mãn, chẳng lẽ nàng thực là thông qua Ngũ Nhiêu kéo đứa con ngốc của nhập chủ hoàng cung?
“Chuyện huyết thống hoàng thất linh tinh, bao giờ quản. Ta chỉ báo thù. Nếu nọ vì giang sơn mà g.i.ế.c cả nhà , đây liền đoạt giang sơn của , khiến cũng thể sống yên .”
Thì đây là nguyên nhân tranh đoạt thiên hạ. Thất Nhàn mỉm một chút, ít nhất giống Hách Liên Vân Lam, vì ham quyền lực.
“Vậy còn ?” Ngồi thẳng , Thất Nhàn hỏi.
“Cái gì?” Hách Liên Vân Lẫm nàng, nàng hỏi cái gì.
“Trong lòng còn dừng ở lúc tám tuổi năm ?” Hỏi rõ ràng.
Hách Liên Vân Lẫm nàng lời nào. Quả thật, thù hận đáy lòng vẫn dừng ở lúc tám tuổi thể thoát . Hắn hao hết tâm tư, bồi dưỡng thế lực, thậm chí lợi dụng nhiều , chỉ vì để thể báo thù . Vì lấy tiểu hổ phù của tiên đế, thậm chí kết hôn với chính đường ruột của .
bây giờ cũng cảm kích hết thảy, nhờ đó mới thể gặp gỡ Thất Nhàn.
“Ta……”
Hách Liên Vân Lẫm phân vân mở miệng, đánh gãy.
Chỉ thấy Thất Nhàn mở vòng tay : “Đến, Dực vương gia tiểu bằng hữu, đến tỷ tỷ ôm một cái. Tỷ tỷ cho ấm áp, loại bỏ giá rét trong lòng .” Vẻ mặt mang ý trêu đùa.
Hách Liên Vân Lẫm nheo hai tròng mắt, thản nhiên liếc mắt đảo qua nàng một cái. Nữ nhân , thể đắn một chút ?
trong lòng cũng hiểu , nữ nhân bất quá chỉ là đánh vỡ áp lực xe mà thôi. Trong lòng tựa hồ như thật sự ôm ấp.
Triều đình cho tới bây giờ đều liên tục đổi, sóng ngầm mãnh liệt.
Mấy ngày gần đây, phố đồn đại bệ hạ phế hậu, lập tân hậu. Truyền hoàng hậu Độc Cô Hồng lòng hẹp hòi, thiêu phi tần, g.i.ế.c hoàng tử, đủ khả năng để mẫu nghi thiên hạ. Thiên tử giận dữ, phế hậu cũ, lập nữ nhi môn đình thứ hai Cơ Tam Huệ tân hậu.
“Cơ gia thật sự là tàng long ngọa hổ a. Con lớn nhất là trạng nguyên văn. Con gái thứ ba là hoàng hậu. Tiểu nữ nhi là Dực Vương phi.”
“Chậc chậc, Cơ gia quả thật là đại tộc trăm năm, cho dù về mặt tài lực Chiến gia áp chế, cho cùng vẫn căn cơ nồng hậu như . Hiện tại là tân quý của hoàng thất, tiền đồ vô hạn.”
“Chiến gia phỏng chừng xuống dốc . Vốn chủ mẫu thật là năng lực, nhưng lúc gả con dâu hoàng gia…… Ai, đáng tiếc …..”
Những lời cho tới bây giờ đều là đề tài yêu thích nhất khi ăn cơm phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-tong-the-quan-ly-hau-vien/chuong-90.html.]
Trong tửu lâu, tốp năm tốp ba kết bạn , uống ly nhạt, nhấp chung rượu thanh. Nếu vểnh tai cẩn thận, thì sẽ thấy khắp nơi đều đề tài thảo luận về hoàng gia, Chiến gia, Cơ gia.
Góc tửu lâu, một nữ tử tố y, búi tóc phụ nhân (phụ nữ chồng) cúi đầu trêu đùa đứa bé trong lòng, ôn hòa vui vẻ hưởng thụ cuộc sống bình thường.
Nếu lướt ngang qua nàng, trong lúc vô ý liếc mắt một cái, sẽ kinh ngạc thấy nữ tử gương mặt non nớt như oa nhi cảm giác của một phụ nhân kết hôn. Lại liếc mắt động tác tay nàng một cái, khóe miệng ngang qua sẽ lập tức co giật.
Chỉ thấy hai bàn tay trắng nõn của nữ tử tùy ý ngắt nhéo khuôn mặt đứa nhỏ trong lòng!
Người qua đường lập tức cảm thấy hiểu , khó trách nữ tử tuổi còn nhỏ, khuôn mặt giống một mẫu sinh con, ngược giống một cái đứa nhỏ lớn. Nữ nhân , chắc là gả cho vợ kế, con trong lòng chắc là sinh của nàng.
Dù , gì mẫu nào trêu đùa con như ? (TNN: đấy =)) gần ngay mắt kìa hắc hắc)
“Hoàng triều các thật đúng là đại nhiệt môn nhân a! Nói chuyện nhiều ngày như , cư nhiên vẫn còn tăng lên mà giảm.” Nữ tử tố y đối diện một nữ tử hoa y, khuôn mặt tinh xảo, tươi sáng lạn, ánh mắt lóe sáng, thấy liền là quỷ linh tinh.
Nàng khẽ với nữ tử tố y, ánh mắt cũng nhanh chóng chằm chằm đứa bé trong lòng nữ tử đối diện. Trong mắt hiện lên tham lam. Ai ai, oa nhi là nàng và Thất Nhàn mất một lượng sức lực lớn mới trộm từ chỗ lão già áo xám, vì cái gì đến cuối cùng vẫn phần ôm.
Oa nhi cũng quá non mềm , chẳng lẽ là trân độc dưỡng oa nhi giống bình thường, cho nên mới càng khiến yêu thích so với đứa nhỏ bình thường khác?
Xem khuôn mặt tròn vo mập mạp , Thất Nhàn trêu chọc thống khoái như , nàng cũng xoa bóp a!
Nghĩ như , tay liền vươn qua. Vừa xoa mặt tiểu oa nhi, mu bàn tay liền hung hăng chụp .
Thất Nhàn vẻ mặt ghét bỏ: “Ngươi gì? Đánh chủ ý gì lên con ?”
“Nhìn nó đáng yêu, sờ sờ thôi!” Hoa Hồ Điệp vẻ mặt mỉa, sờ sờ mu bàn tay .
“Sờ? Ta thấy ngươi là chọc . Muốn chọc thì tự tìm Lâm công tử sinh một đứa !” Thất Nhàn liếc mắt nàng một cái, tiếp tục đùa oa nhi trong tay.
Oa nhi thật sự là thú vị !
Nói là độc oa (đứa nhỏ mang độc), nhưng nàng thế nào cũng chỉ là quật cường hơn so với đứa nhỏ bình thường khác một chút mà thôi.
Chất da , chậc chậc, nhéo đến xúc cảm thật sự là vô cùng tận a.
Lại oa nhi miết cật lực, thế nhưng trừng mắt tròn thật to nàng, trong miệng một tiếng cũng kêu .
Miết, miết, dùng sức miết! (TNN : ác mẫu a
~)
Oa nhi cũng trừng, trừng, dùng sức trừng!
“Hứ!” Hoa Hồ Điệp hừ một tiếng, “Thật nhỏ mọn! Ngươi cũng chẳng là đang chơi vui vẻ !” Nhìn oa nhi vẻ mặt vô tội ủy khuất, thật sự đành lòng, phỉ nhổ một câu,“Có mẫu vô lương tâm như ngươi ?”
“Ta thích!” Đắc ý trả lời.
“Ba” một tiếng, tiểu oa nhi rốt cục bắt đầu phản kháng. Vươn tay , vung lên, cư nhiên đập cánh tay đang vươn của Thất Nhàn.
Thất Nhàn sửng sốt.
“Vượt bậc nha!” Hoa Hồ Điệp vui sướng khi gặp họa,“Tiểu tử nhà ngươi cũng đèn cạn dầu a! Xem ngươi thế nào còn chơi !”
“Làm ?” Tiếng ôn hòa truyền đến, nam nhân mặc hắc y phụ họa.
“Con ngươi đánh !” Quay đầu, Thất Nhàn ủy khuất, cáo trạng.
Hách Liên Vân Lẫm liếc mắt oa nhi trong lòng Thất Nhàn, nổi giận. Tiểu tử , ở trong lòng Thất Nhàn? Cư nhiên còn dám đánh Thất Nhàn?
Vươn tay, kéo oa nhi .
Ừ, Thất Nhàn gật đầu, nam nhân cuối cùng cũng chút giác ngộ phụ , còn giáo huấn con .
Vừa ngước mắt, thấy rõ động tác của , Thất Nhàn lập tức mở to hai mắt , suýt chút ruột gan rơi . Nam nhân rốt cuộc đang gì ?
Chỉ thấy cánh tay của Hách Liên Vân Lẫm nâng lên, giống như tung cầu, tiểu oa nhi ở trung xẹt qua thành một đường vòng cung duyên dáng, cứ như bay ngoài.
A! Con trai của nàng!
Tửu lâu nháy mắt yên tĩnh.
Mọi kinh hãi! Rốt cuộc là oa nhi nào xui xẻo, đụng cha như ?
Cao như , đứa nhỏ phỏng chừng là……
Hoa Hồ Điệp nhanh tay lẹ mắt, phi tiếp !
“Ngoan ngoan, tiểu oa nhi, cha ngươi tính tình thật sự lớn a, di di thương ngươi a.”
Tiểu oa nhi bĩu môi, rốt cục mở họng, “Oa oa” rống lên.
Tuy rằng Hách Liên Vân Lẫm nếu dám như , thì đứa nhỏ tuyệt đối sẽ xảy chuyện gì, nhưng nàng vẫn đau lòng a! Tiểu tử ở trong bụng nàng đợi mười tháng mới , như thế nào thể để cho nam nhân ném liền ném như .
Cho dù nam nhân là cha nó cũng !
Cơn giận lập tức dâng lên.
“Ngươi dựa cái gì ném con ?” Tức giận chất vấn.
“Nó cứ chiếm lấy nàng hoài! Nó còn đánh nàng!” Lý do đầy đủ.
Thất Nhàn lập tức nổi giận, tức buồn , nam nhân thể tìm lý do bình thường hơn một chút ?
Một phen biến cố khiến cả tửu lâu ngây ngẩn cả .
Cả nhà , thật sự là tổ hợp quái dị a.
“Chúng trở về .” Nam tử ôn nhu , hướng nữ tử tố y vươn tay.
Nữ tử thở dài, cầm tay nam tử: “Trở về thôi.”
Nữ tử hoa y ôm đứa nhỏ “Oa oa” lớn, đuổi kịp.
Để một tửu lâu đầy nghi hoặc.
“A! Đó là Dực vương gia!” Đột nhiên, sợ hãi kêu lên.
“Khó trách…… Khó trách đối với đứa nhỏ như !” Có bừng tỉnh đại ngộ.
“ là…… Đứa nhỏ , thật đúng là đáng thương a!” Lập tức, bởi vì tương lai đứa nhỏ mà lo lắng.
Quả nhiên, đúng như lời đồn đãi, Dực vương yêu Dực Vương phi, nhưng đối với đứa nhỏ thuộc về Chiến gia vứt bỏ giống như giày cũ.