Mặc dù là giọng điệu oán trách, Vương Thúy Phân toe toét, đội trưởng Diệp cũng quá để ý, nhận lấy bát đũa : "Tiểu Tống cũng là loại như , lẽ Tiểu Muội lấy bè ."
Vương Thúy Phân cũng cho là như , gật đầu : " cũng nghĩ như , gần đây quan hệ và Tiểu Muội và Tiểu Tống tệ, bắt đầu lớn nhỏ ."
"Hai đứa đó thể chơi chung với ?"
"Tiểu Tống thì thể, nhưng Tiểu Muội ngày càng thích Tống ."
Ngay cả chữ "thích" cũng hết, lời nghiêm túc của Vương Thúy Phân cho đội trưởng Diệp giật , thiếu chút nữa đặt bát xuống, xụ mặt : "Có chuyện gì ?"
Vương Thúy Phân phản ứng của đội trưởng Diệp cũng để ý, thậm chí còn chút buồn . Trước đó Đại Muội lập gia đình, cũng thấy ông nhíu mày một cái, bà còn tưởng rằng ông gả con gái sẽ buồn, đến lượt Tiểu Muội cuối cùng cũng chút bộ dạng cha.
Đội trưởng Diệp lời của vợ : "Đại Muội và Tiểu Muội khác . Mặc dù Đại Muội nhiều, nhưng nhiều chuyện đều hiểu rõ trong lòng. Tiểu Muội thì giống như ."
"Không ông còn khen Tiểu Muội thông minh , lúc con bé hiểu chuyện bằng chị?"
"Tiểu Muội là thông minh, cũng thông suốt, nhưng đối với chuyện đối nhân xử thế bằng Đại Muội, cũng thể là con bé chỉ nhớ đến chuyện ăn, để ý đến những chuyện vụn vặt khác." Nói đến đây, đội trưởng Diệp lắc đầu, giống như chút .
Trái Vương Thúy Phân đồng ý gật đầu một cái, trả lời một câu "ông còn con gái ông ngốc ", đột nhiên cha bọn nhỏ chuyển đề tài câu chuyện: "Ở mặt tình hình chính, ví dụ như chuyện lớn quốc tế, khuynh hướng phát triển tương lai, chính sách của quốc gia,... Tiểu Muội hiểu còn nhiều hơn đám các bà."
Đội trưởng Diệp bắt đầu chú ý đến sự giống như ông nghĩ của con gái út đều là nhờ chữ của cô , nhưng cho ông ngày càng xem trọng, cũng ngày càng thiên vị Tiểu Muội cũng bởi vì hiểu của cô xuất sắc hơn nhiều .
Nói thật lúc đội trưởng Diệp cảm thấy phụ nữ đều là tóc dài kiến thức ngắn, bao gồm cả vợ của ông , thì lợi hại nhưng cũng chỉ mấy phần thông minh vặt thôi, cho nên chuyện quan trọng trong công xã trong đội, ông đều trong nhà. Con gái út chính là phái nữ đầu tiên ông phát hiện kết cấu suy nghĩ kém hơn đàn ông, quả thật cho ông đổi cách đối với quần thể nữ đồng chí. Có lẽ nên một gậy đánh c.h.ế.t , đời nhất định sẽ còn nữ đồng chí thông minh hơn Tiểu Muội nhà ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-104.html.]
Mỗi đội trưởng Diệp nghĩ đến ưu điểm của Tiểu Muội cảm thấy vô cùng tự hào, nhưng lúc Vương Thúy Phân tạt cho ông một chậu nước lạnh: "Biết nhiều lý luận trống rỗng như , còn cũng lập gia đình sinh con ."
Lời cũng sai, đội trưởng Diệp thu hồi suy nghĩ thiết thực của , đầu hỏi: "Bà còn , Tiểu Tống và Tiểu Muội chuyện gì?"
Nói đến chỗ , Vương Thúy Phân nhịn , vài ba lời tổng kết : "Còn vì chuyện , Tiểu Tống tặng đồ ăn mấy , Tiểu Muội ngày càng thích , chỉ mong chúng mỗi ngày đều mời Tiểu Tống đến nhà ăn cơm. Hôm nay con bé còn kho cá để chiêu đãi Tiểu Tống nữa."
Đội trưởng Diệp than thở một trận, chỉ cảm thấy còn mặt mũi nào: "Tiểu Muội ."
Vương Thúy Phân chồng suy nghĩ gì, : "Ngày thường Tiểu Muội ngoài, dây dưa với Tiểu Tống, về chuyện thì ông thể yên tâm."
Đội trưởng Diệp thật đúng là thở phào nhẹ nhõm, nhưng một giây tiếp theo, Vương Thúy Phân từ trong túi móc một nắm kẹo: "Đây là buổi tối Tiểu Tống cho Tiểu Muội, con bé dám ăn một , đưa cho ."
"..." Đội trưởng Diệp lời nào với con gái út nữa.
Vương Thúy Phân tiếp tục chế nhạo: "Con gái ông nỡ ăn, đỏ mắt chờ mong để cho chúng , ông lời gì ?"
Ông thể gì, khen con gái đòi đồ lợi hại, âm thầm lừa nhiều đồ ở chỗ Tiểu Tống như ?
Đội trưởng Diệp thả chén xuống cửa, bóng lưng cũng nặng nề hơn lúc trở về: "Mấy ngày nữa chia thịt heo mời Tiểu Tống đến."
Vương Thúy Phân bỏ kẹo trong túi, lời của đội trưởng Diệp chính là suy nghĩ của bà, một hai viên kẹo thể ăn chùa, nhưng bây giờ cầm nhiều đồ của Tiểu Tống như , thì chính là chiếm lợi hổ.