Lúc lời , miệng cô ngậm đầy thịt bò khô đang nhai, chuyện đương nhiên mơ hồ rõ. Ở góc độ của Tống Thanh Huy, quai hàm Diệp Tiểu Muội phồng lên, di chuyển lên xuống, cực kỳ giống một con thỏ, ngay cả cô ngơ ngác cũng cho bổ não một đôi mắt thỏ đo đỏ.
Lần Tống Thanh Huy nhịn , khẽ một tiếng, lập tức như chuyện gì bước : "Đi thôi."
Diệp Thư Hoa tiếp tục phồng quai hàm, cũng bước theo sát Tống.
Cô thừa nhận hôm nay tham lam, cẩn thận nhét khô bò đầy miệng , dẫn đến bây giờ nhai gian nan như . Thế nhưng cô hối hận!
Nửa tháng nhà cô đến thịt heo cũng ăn nổi, mà gia đình Tống Thanh Huy thể gửi khô bò cho , thật sự nhà bọn họ trải qua cuộc sống thần tiên gì. Bây giờ Diệp Thư Hoa chỉ kiên định hơn với quyết tâm cua Tống tới tay, thậm chí còn chút xúc động lấy chồng.
Với phước lành khô bò, khiến bóng lưng Tống Thanh Huy giống như lóe lên ánh sáng trai tao nhã, Diệp Thư Hoa nhịn hai mắt bốc lên nhiệt huyết: "Anh Tống..."
Gần như là cũng trong lúc đó, Tống Thanh Huy cũng đầu mở miệng : "Tiểu Muội…"
Bốn mắt , hai đồng thời im lặng.
Im lặng, Tống Thanh Huy theo bản năng sờ lỗ tai, máy móc khôi phục phong độ lúc thường: "Tiểu Muội cái gì?"
Diệp Thư Hoa mờ mịt chớp mắt, cô ma quỷ ám ảnh, trời mới cái gì, thể gì khác hơn là khách sáo : "Anh Tống , bây giờ em tò mò."
Tống Thanh Huy : "Chỉ là nhắc nhở cô ăn từ từ đừng nghẹn, trở về cũng thím Diệp chú Diệp cho cô ăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-134.html.]
Tống Thanh Huy đáng tin, từng tới nhà họ Diệp ăn mấy bữa cơm, hiểu rõ địa vị của Diệp Tiểu Muội trong nhà bọn họ trong, cô là cục cưng cả nhà cưng chìu.
Cái giống với điều trong đội ! Lần đầu tiên đến nhà đội trưởng Diệp khách, Tống Thanh Huy cũng thường trong đội vợ đội trưởng thiên vị Diệp Tiểu Muội, cũng đề cập tới tình cảm của ba Diệp Quân Hoa và Diệp Tiểu Muội . đề cập tới thái độ của đội trưởng Diệp và cả hai nhà họ Diệp đối với cô, Tống Thanh Huy nhịn suy đoán, lẽ bọn họ ở một mái hiên, thím Diệp quá bất công khiến ba bất mãn cũng khó . Vợ của cả hai nhà họ Diệp cũng kẻ tầm thường, mà đội trưởng Diệp là chính trực công bằng, nghiêm khắc với bản lẫn khác, đối với Diệp Tiểu Muội ngoài đánh giá hết ăn , đội trưởng Diệp chắc quá yêu thích.
Tuyệt đối nghĩ tới cũng một ngày nhầm, tình huống của nhà họ Diệp chỉ lệch mười vạn tám ngàn dặm với suy đoán của !
Nếu như tận mắt thấy, Tống Thanh Huy thật sự khó tin tưởng Diệp Tiểu Muội thể yêu thích đến mức độ . Đừng ở nông thôn, cho dù trong thành phố nhiều gia đình cũng thích con gái, nhiều cô gái ở nhà đẻ, đều là coi là tồn tại "hàng lỗ tiền", "ăn ", vì thế ăn ít nhiều là quy tắc để các cô sinh tồn.
Vì lẽ đó ban đầu Tống Thanh Huy nghĩ , nhà họ Diệp cũng gia đình đặc thù, đội trưởng Diệp và vợ đội trưởng đều là truyền thống, khoan dung thậm chí là dung túng Diệp Tiểu Muội?
Cho một cô gái như cô đãi ngộ đồ ăn giống với các em, thậm chí bởi vì cô yêu thương, cha em cũng hẹn mà cùng để cô ăn nhiều. Việc ở nông thôn nhất định là hiện tượng gần như tồn tại.
Có điều khi Tống Thanh Huy tiếp xúc nhiều hơn với Diệp Tiểu Muội, dần dần hiểu sự dung túng của đội trưởng Diệp. Những cô gái khác ở nông thôn đãi ngộ như Diệp Tiểu Muội, thể những cô gái đó cũng xán lạn miệng ngọt như Diệp Tiểu Muội. Thử nghĩ một chút xem, lúc Diệp Tiểu Muội lấy lòng ai, nâng khuôn mặt tươi sáp bên cạnh đối phương, cũng ánh mắt, mỗi ngày chăm chỉ ngừng dính lấy, một quãng thời gian ai mà chịu nổi?
Nghĩ tới đây, Tống Thanh Huy còn chút hối hận hiểu quá trễ, bởi vì bây giờ gần như Diệp Tiểu Muỗi dụ dỗ, khi nhận thông báo bưu điện đồ của , trong đầu ngay lập tức hiện thịt hộp mà Diệp Tiểu Muội ngày nhớ đêm mong.
Đã sắp tết, thịt hộp đương nhiên là , hơn nữa lượng còn ít.
Anh cũng là con cháu nhỏ nhất trong gia tộc, đãi ngộ ở nhà thể kém xa Diệp Tiểu Muội ở nhà họ Diệp. Lại ở nông thôn ngàn dặm xa xôi "chịu khổ", và bà nội dù cho bản ăn cũng tiết kiệm gửi cho .