Thừa nhận hiện thực cho Tống Thanh Huy tổn thương lòng tự trọng, chủ yếu là vì chuyện mà xoắn xuýt lo lắng nhiều ngày như , đột nhiên phát hiện Diệp Tiểu Muội chỉ tính tình trẻ con, đoán chừng thư tình cho cũng chỉ vì mới mẻ, cũng thể là vì hành vi của bọn họ cho cô hiểu lầm nên , nhưng tuyệt đối thể nào là vì thích yêu đương với . Chỉ cần là đàn ông đều sẽ để ý đến chuyện , Tống Thanh Huy cảm thấy phản ứng của vấn đề gì cả.
Chẳng qua dù chịu nổi nữa, cũng cố gắng để cho tiếp thu cái hiện thực , dù Diệp Tiểu Muội nghiêm túc cũng , nghiêm túc cũng , giữa bọn họ cũng kết quả, còn bằng cô động lòng, như ít nhất sẽ tổn thương. Ngay khi Tống Thanh Huy nhanh chóng thuyết phục , Diệp Tiểu Muội bất thình lình tới, khiếp sợ như cũng thể tưởng tượng .
Tất nhiên trong lòng Tống Thanh Huy nghĩ nhiều như , nhưng mặt mất vẻ bình tĩnh, lặng lẽ nhét tờ giấy trong túi áo to.
Nếu thì còn thể ? Diệp Tiểu Muội lớn gan như , còn cô nội dung kinh hãi thế tục gì, Tống Thanh Huy dám xem thường.
Kỹ thuật diễn của thanh niên trí thức Tống cao siêu ngay cả Diệp Tiểu Muội cũng lừa, cô thấy vẻ mặt bình tĩnh của , chút nghi ngờ đưa thư tình cho , vội vàng sờ túi xác nhận một chút, đó mới yên tâm.
Tiếp theo chỉ cần chờ thư trả lời của Tống, Diệp Tiểu Muội nở một nụ ý nghĩa sâu xa đối với Tống Thanh Huy.
Ánh mắt Tống Thanh Huy lóe sáng, dời tầm mắt như chuyện gì xảy .
Hơn một tiếng tiếp theo, Tống Thanh Huy thật sự cảm thấy một ngày bằng một năm, tay đặt trong túi áo dám rút , cho Diệp Quân Hoa quan tâm hỏi: "Bây giờ mặt trời vẫn ấm áp, Tống vẫn cảm thấy lạnh ?"
Anh Tống gì cả, chỉ thể âm thầm chấp nhận hình tượng thể của tương đối yếu ớt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-204.html.]
Chịu đựng đến ba giờ chiều, cuối cùng mấy khác cũng tạm biệt về nhà, nhà đẻ của Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú cách đại đội Song Cương xa, nhưng bọn họ còn về nhà giờ cơm tối. Lúc tạm biệt về, Vương Thúy Phân cũng ngại giữ , nhiệt tình đưa tiễn, còn để cho thằng cả thằng hai tiễn bọn họ đến cửa thôn.
Mà Tống Thanh Huy cũng nhân cơ hội tạm , vội vã trở về ký túc xá thanh niên trí thức, tiên đến nhà vệ sinh xem bức thư.
Lần , Tống Thanh Huy tự nhận hiểu sâu sắc trình độ to gan của Diệp Tiểu Muội, nhưng mở thư thấy câu " ở trong lòng em" vẫn ngượng ngùng đỏ mặt đến mang tai, trái tim sợ đến mức suýt nhảy khỏi lồ|\|g ngực.
Anh luôn cảm thấy thường xuyên xem trọng, về mặt "kinh nghiệm" tương đối phong phú, nhưng cho đến bây giờ từng gặp đồng chí nữ nào to gan bằng trời giống như Diệp Tiểu Muội. Lần "yêu đương với " tràn đầy dứt khoát khiêu chiến tam quan của , bây giờ gửi đến một câu tỏ tình càng thẳng thừng lộ liễu như , Tống Thanh Huy cũng nghi ngờ trực tiếp dọa sợ đến choáng váng, cả ngây như phỗng, đầu tiên nên đối phó như thế nào, bên tai chỉ thể rõ ràng tiếng tim đập của .
Tim đập bình bịch, là bởi vì rung động vì cái gì khác, dù nửa tiếng khỏi nhà về sinh, câu " ở trong lòng em" vẫn còn vang vọng trong đầu của . Hình như Tống Thanh Huy thể Diệp Tiểu Muội dùng giọng ngọt ngào mềm mại lời cho , thậm chí còn thể tưởng tượng bộ dạng mi mắt cong cong, nụ rực rỡ của cô.
Có lẽ suy nghĩ quá tập trung, gần như Tống Thanh Huy là lay động theo gió về ký túc xá thanh niên trí thức.
Lời tỏ tình trực tiếp lực sát thương quá lớn, lúc Tống Thanh Huy năng lực tiếp nhận cực lớn cũng gánh nổi, mất ngủ hơn nửa đêm, trằn trọc trở , theo thói quen tay sờ quyển sổ gối càng ngủ khó, lúc nào cũng nhắc nhở thư trả lời Diệp Tiểu Muội, nếu mỗi ngày cô sẽ đến ký túc xá thanh niên trí thức lóc, vì càng nghĩ như càng tỉnh táo.
Tiếp tục như đến khi trời gần sáng, Tống Thanh Huy ý thức trốn tránh cũng là cách, thể khác hơn là dậy cẩn thận mặc áo khoác, cầm quyển sổ gối và bút máy, một tay khác cầm đèn pin bật lên, yên lặng khỏi phòng ký túc xá.