Chú lái máy cày : "Tiểu Muội, cha cháu cũng hẹp hòi, cái là ông noi gương cho , bộ công xã cũng mấy cái máy cày, đều coi thành bảo bối cả!"
Diệp Tiểu Muội lên xe, cũng để ý đến chuyện cha đội trưởng hẹp hòi, híp mắt gật đầu : "Dù bán cháu cũng mua nổi bảo bối máy cày ."
Sở Hàm chuyện trêu ghẹo : "Máy cày là bảo bối của đại đội, Tiểu Muội là bảo bối nhỏ trong nhà của em nha."
Sở Hàm cũng chuyện chút cố kỵ gì giống như Diệp Tiểu Muội, lúc chuyện cô hạ thấp giọng xuống, chú lái máy cày cũng cô gì, trái cô gái Trương Lệ Dung đến từ Đông Bắc cô cho nổi da gà, mà Diệp Tiểu Muội thì vui vẻ hớn hở gật đầu, ngầm thừa nhận.
Trương Lệ Dung: ...
Khó trách hai mới gặp quen từ , cá mè một lứa.
Chị gái Sở Hàm dỗ dành Diệp Tiểu Muội như , Diệp Tiểu Muội cũng vô cùng thật lòng chăm sóc các cô, lúc sắp đến đại đội, cô suy nghĩ một chút, nhắc nhở: "Trong ký túc xá thanh niên trí thức Lý Kế Hồng thích gây chuyện nhất, Thường Quyên Quyên là chị em của Lý Kế Hồng, thường xuyên giúp quen lý. Nếu như hai xa lánh, ngay đến cách vách tìm... đồng chí Thẩm Tư Mặc!"
Vốn dĩ Diệp Tiểu Muội để cho bọn họ đến tìm Tống, dù cô Tống sở trưởng tư tưởng giáo dục, chẳng qua lời đến khóe miệng, chẳng tại cô nuốt xuống, lôi kéo Thẩm Tư Mặc .
Chẳng qua suy nghĩ kỹ một chút, Thẩm Tư Mặc cũng tệ, cô xong còn gật đầu: "Bình thường tiếp xúc với Thẩm Tư Mặc nhiều một chút, lúc Lý Kế Hồng bắt nạt hai , tìm là chính xác sai."
Nhiều nam thanh niên trí thức như , Diệp Tiểu Muội chỉ tên của Thẩm Tư Mặc, để cho hai các cô đến tìm đồng chí Thẩm Tư Mặc giúp đỡ, còn bảo các cô lui tới nhiều một chút, Sở Hàm khỏi nghĩ sai, ý vị sâu xa liếc Diệp Tiểu Muội, gật đầu : "Bọn chị nhớ, cảm ơn Tiểu Muội nhắc nhở."
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-211.html.]
Một trong những nguyên nhân mà Diệp Tiểu Muội nguyện ý xa vạn dặm lên trấn với chính là ôm cây đợi thỏ chờ Tống, nhưng cô gặp một chị gái xinh hài hước, hai từ cửa bưu điện chuyện vui vẻ đến lúc trở về trong thôn, mắt thấy sắp đến ký túc xá thanh niên trí thức, Diệp Tiểu Muội mới đột nhiên nhớ đến, cô chờ Tống mà?
Anh Tống ái đến trấn , chứ đừng nhắc đến bưu điện lấy bao đồ.
Thật là sơ suất, Diệp Tiểu Muội chút tiếc nuối nho nhỏ, nhưng lập tức cũng quan tâm nữa nhảy xuống máy cày.
Quả thật hành lý của Sở Hàm và Trương Lệ Dung nhiều, trong bao đồ còn bình nước ấm nửa mới nửa cũ, thật sự giống như Sở Hàm , đoán chừng đều mang hết mấy món đồ thể sử dụng ở nhà đến đây. Sau khi Diệp Tiểu Muội nhảy xuống xe, tự giác lên giúp đỡ bọn họ chuyển hành lý xuống, chú lái máy cày cũng đến giúp đỡ, còn gân giọng hô bên trong: "Mấy nhóc, giúp khuân đồ ."
Vừa xong, mấy nam thanh niên trí thức tiếng động thì tự giác giúp đỡ, Tống Thanh Huy cũng ở trong đó, tất nhiên Diệp Tiểu Muội chú ý đến Tống đầu tiên, cũng nở một nụ sáng lạn với Tống, nhưng Tống thẳng về phía qua mắt cô, chào hỏi tiếng nào.
Trong lòng Diệp Tiểu Muội bất mãn, lúc Tống Thanh Huy đầu còn thuận tay nhận lấy đồ từ trong tay cô, tỉnh bơ : "Để cho."
Trên mặt vẫn là bộ dạng bình tĩnh nhẹ nhàng.
Đột nhiên Diệp Tiểu Muội phúc đến thì lòng cũng sáng , nhất định là Tống bởi vì tránh hiềm nghi mới thể chào hỏi với cô.
Diệp Tiểu Muội tim phổi quen, dựa theo phong cách của cô, đưa đến ký túc xá thanh niên trí thức xem như xong chuyện, thể về nhà nghỉ ngơi. Chẳng qua dọc đường cô chuyện với Sở Hàm vô cùng vui vẻ, tuy Trương Lệ Dung nhiều nhưng cũng là một chị gái cởi mở phóng khoáng, tóm thanh niên trí thức mới đến cho cô vô cùng yêu thích, công thêm lợi dặn dò của cha đội trưởng, tất nhiên Diệp Tiểu Muội nảy sinh là một loại cảm giác trách nhiệm, cho nên đưa ký túc xá nữ.