Tối ngày hôm qua trong ký túc xá thanh niên trí thức nhận thông báo của đội trưởng Diệp, thanh niên trí thức mới đến, ký túc xá nữ dọn hai cái giường ngủ.
Lời của đội trưởng Diệp thể , sáng sớm các cô thu dọn xong, bây giờ thể Sở Hàm và Trương Lệ Dung trực tiếp trải đệm lên, Diệp Tiểu Muội ở bên cạnh truyền đạt lời dặn dò của cha đội trưởng, chủ yếu là để cho đám thanh niên trí thức yêu thương giúp đỡ lẫn . Chuyện quan trọng nữa là lâu nữa sẽ đến vụ cày bừa mùa xuân, họ tích cực chủ động giúp đỡ thanh niên trí thức mới sớm thích nghi với công việc, bắt nạt mới,...
Lúc truyền chỉ thị của cha đội trường, Diệp Tiểu Muội liếc mắt Lý Kế Hồng mấy , cô cảm thấy phần lớn thanh niên trí thức đều bớt lo, mặc dù bọn họ đối nhân xử thế kém hơn Tống, nhưng tuyệt đối là thích gây chuyện, khả năng ma cũ bắt nạt ma mới chính là Lý Kế Hồng.
Chẳng qua hôm nay cô lo lắng dư thừa, đừng Lý Kế Hồng bắt nạt mới, hôm nay lúc cô cũng chút d*c vọng cãi , giống như một quả cà tuyết héo, chuyện cho Diệp Tiểu Muội chút ngoài ý .
Cẩn thận quan sát, hình như hôm nay của ký túc xá thanh niên trí thức chút mặt mày ủ dột, chẳng lẽ là bọn họ ăn trúng đồ hư đau bụng?
Chuyện cũng liên quan gì đến cô, Diệp Tiểu Muội liếc mắt mấy , đó quan tâm nữa, tự giác thành nhiệm vụ xong, lời chào tạm biệt với Sở Hàm và Trương Lệ Dung.
Đi khỏi ký túc xá nữ, thấy Tống ở trong sân, Diệp Tiểu Muội theo thói quen đôi mắt sáng rực lên.
Tránh hiềm nghi thì cứ tránh hiềm nghi, bọn họ cũng quen thuộc như , nhưng chào hỏi vẫn cần thiết, cô khanh khách tới bên cạnh Tống: "Anh Tống, hôm nay lên trấn chơi?"
Dáng vẻ của Diệp Tiểu Muội vô cùng thản nhiên, hình như Tống Thanh Huy thấy sự thất vọng trong lòng của cô.
Tất nhiên thất vọng cái gì cần cũng , Tống Thanh Huy mím môi, trả lời: "Gần đây trong nhà gửi đồ đến, cho nên cũng cần lên trấn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-212.html.]
"Thì là ..." Diệp Tiểu Muội vật quả nhiên buồn bã thất vọng, mặt đầy vẻ đau lòng.
Tống Thanh Huy nhịn cong môi, lúc cô đang chìm đắm trong sự đau lòng, đưa cho cô một cái hộp dài giống như một món quà nhỏ: "Nghe chú Diệp mỗi ngày cô đều ở nhà chữ to, thật thỉnh thoảng cũng thể luyện bút đầu cứng một chút, đúng lúc ở chỗ của còn thừa một cây bút máy, Tiểu Muội ngại thì thể lấy dùng."
Ở trong sân đám thanh niên trí thức dồn dập nhiệt tình liếc về phía bên , nhiều trong bọn họ ngay cả bút máy cũng xài nổi, dư bút máy tặng cho .
Chẳng qua Tống Thanh Huy tặng bút máy cho Diệp Tiểu Muội, trái cũng suy nghĩ nhiều, nhất định là gián tiếp cảm ơn sự quan tâm chăm sóc của đội trưởng Diệp và vợ đội trưởng. Lại quả thật chữ của Diệp Tiểu Muội vô cùng , năm ngoái lúc vét ao bắt cá bọn họ cũng thấy , đúng lúc thanh niên trí thức Tống tặng bút máy thể dùng đến.
Chủ yếu là hâm mộ Diệp Tiểu Muội may mắn bút máy, nào ngờ Diệp Tiểu Muội lời của Tống, phản ứng đầu tiên chính là từ chối, mỗi ngày cô một trang chữ to mới thể ăn cơm, Tống còn tặng bút máy cho cô, đây là chuyện mà con nên ?
Diệp Tiểu Muội vô cùng tức giận, cô cũng lập tức nhận quà, mà là hung hăng ngẩng đầu lên đòi công đạo cho .
Tống Thanh Huy tiếp xúc với ánh mắt của cô, giống như chạm điện , nhanh chóng dời tầm mắt, bộ dạng thật giống với chuyện đối mắt với cô là chuyện khó xử.
Phản ứng khác thường như , cho Diệp Tiểu Muội chút mơ màng, cô ngơ ngác nháy mắt mấy cái, đột nhiên hiểu cái gì đó, đoán chừng là bên trong hộp giấu thư tình của Tống nhỉ?
Diệp Tiểu Muội càng nghĩ càng cảm thấy đúng là như , nhất thời cũng bài xích "quà" nữa, vui vẻ hớn hở nhận lấy cái hộp: "Tặng thì cần , Tống cứ coi như em mượn dùng một chút, qua mấy ngày sẽ trả cho ."