XUYÊN VỀ NIÊN ĐẠI 70 ĂN NO CHỜ CHẾT - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-06-05 03:12:15
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Anh Ngọc nghĩ tới một câu trêu đùa khiến vui, ngượng ngùng , đề nghị: "Nếu thì con bảo Thành Hải hỏi cha nó thử, xem thể thu xếp chức văn chức cho Tiểu Huy ?"

Trương Thành Hải là chồng Tống Anh Ngọc, vợ chồng bọn họ đều là quân nhân, cha Trương Thành Hải là phó bí thư ủy ban thành phố, những năm đây tình thế gay gắt, những gia đình như bọn họ càng dễ chằm chằm, trái dám thêm gì cho nhà, bây giờ thì vấn đề gì.

Bà nội Tống lắc đầu : "Con đừng việc hấp tấp, Tiểu Huy , thằng bé ở nông thôn tự tại, đội trưởng của bọn nó trung hậu chính trực, chăm sóc đám thanh niên trí thức bọn nó, thằng bé ở bên khổ cực, còn thể an tâm sách."

"Quốc gia thể tiếp tục rối loạn, bên sớm muộn cũng sẽ ý thức xã hội kiến thiết thể rời bỏ học vấn hiểu tri thức chân chính. Tiểu Huy bây giờ thằng bé còn trẻ, thêm vài cuốn sách, nếu một ngày khôi phục thi đại học, thằng bé cũng tới mức luống cuống tay chân."

"Ý nghĩ của Tiểu Huy , con Thành Hải quả thật đề nghị như thế, chỉ là đó là của mấy bây giờ đang độc tài quyền to, đề nghị cách nào thông qua."

Bà nội Tống cũng thở dài: "Thói đời thật là công bằng."

Tống Anh Ngọc thấy thế trái tiện gì, vội xốc tinh thần hỏi: "Lần trong thư Tiểu Huy gì thế ạ?"

Bà nội Tống quả nhiên dời sự chú ý: "Con , Tiểu Huy lớn , với đang quen một cô gái."

"Cô gái?" Tống Anh Ngọc cũng tràn đầy phấn khởi suy đoán : "Không Tiểu Huy thích chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-260.html.]

"Mẹ đoán , thằng bé cô gái cực kỳ xinh , thẳng bé ở nhà cũng từng thấy cô gái nào xinh hơn con bé, tính cách cũng lạc quan hoạt bát, ở trong đại đội bọn họ già lẫn trẻ nhỏ yêu thích… Còn chữ , bút mềm bút cứng đều …"

Tống Thanh Huy liệt kê những ưu điểm , chỉ bà nội Tống mặt mày hớn hở, đến ngay cả Tống Anh Ngọc cũng nhịn gật đầu: "Lẽ nào là chữ mới lọt mắt Tiểu Huy? Có lẽ cũng là một cô gái thích học tập."

Lúc bà nội Tống nhíu mày: " điều kiện gia đình cô gái lắm, Tiểu Huy , cha em cô gái đều là gia đình bình thường, còn ở địa phương nhỏ xa xôi…"

Tống Anh Ngọc còn tưởng rằng hài lòng, thực cũng ý, địa phương nhỏ, là con gái nhà nghèo, căn bản thích hợp. Ngay khi Tống Anh Ngọc chen , bà nội Tống căm phẫn sục sôi : "Con xem coi, thằng bé cứ học thói bợ đỡ của cha nó, điều kiện thì ? Điều kiện còn thể nuôi cô gái như , rõ cô gái thông minh tiến bộ, vẻ ngoài xinh như , con trai thích con bé còn thể thiếu ? Tiểu Huy tính toán thế, con gái đều khác theo đuổi !"

Hoàn nghĩ tới tức giận chính là vì chuyện . Tống Anh Ngọc: "…"

Bắc Kinh, nhà họ Tống.

Bà nội Tống vì cháu trai hăng hái quả thực nát lòng, chỉ lo vặn vẹo nhăn nhó túm vợ chạy, lập tức sốt ruột thu xếp: "Mẹ mau mau thư cho thằng bé , theo đuổi vợ cũng thể trông trông , năm đó nếu như cha con quyết đoán một chút, cũng lấy ông !"

Kiêu ngạo xong, bà nội Tống tiếp tục trợ công cháu trai: "Lần gửi đồ cũng gửi nhiều một chút , gửi ít thức các cô gái đều thích ăn, sữa bò đường mạch nha thích ? Nghe ở nông thôn quần áo cũng mua , dứt khoát gửi thêm hai xấp vải nữa, con gái đều thích cái , đồ của Tiểu Huy thể tặng trong tim , lo gì con gái thích nó."

Tống Anh Ngọc cảm thấy điều kiện của cô bé thực sự xứng với cháu trai, thấy nhiệt tình như , vội vã khuyên nhủ: "Mẹ, Tiểu Huy cũng thích cô gái , càng lấy cô vợ, bây giờ sốt ruột , nếu thì xem một chút?"

"Sao con cũng trở nên ưỡn ẹo ?" Bà nội Tống liếc con gái: "Tiểu Huy lớn như đầu tiên nhắc tới con gái, còn ở địa phương xa xôi thư gửi về cho , nếu thích , thằng bé thể ngại phiền phức như thế ?"

Loading...