Diệp Tiểu Muội đau khổ em gái giúp việc ở nhà ăn hơn một tháng, mệt gầy mấy cân, mấy tháng nay Tống cho đồ ăn khuôn mặt nhỏ êm dịu hồng hào gầy trở với cái cằm nhọn điềm đạm đáng yêu. Sau khi công việc gặt gấp kết thúc, cả Diệp và hai Diệp thấy Tiểu Muội gầy yếu đau lòng, vội vàng đề nghị với Vương Thúy Phân, đừng để Tiểu Muội kiếm điểm công nữa, trong nhà thiếu chút tiền , thịt mặt Tiểu Muội nuôi khó bao, khuôn mặt trơn mềm trông cũng xinh hơn vui tươi hơn, chớp mắt rút về, bọn họ mà đau lòng.
Sự kiến nghị của hai em thiếu thông minh , chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp vô cùng tức giận, các cô vác bụng bầu còn xuống ruộng việc, về nhà giặt quần áo quét sân trông con, cũng gầy vài cân, thấy bọn họ thương vợ chứ? Có điều chồng hiếm khi công chính, việc cũng xong, chồng gì cũng quá trễ, hai chị em dâu thấy thoải mái, rốt cuộc cũng lên tiếng phản bác.
Các cô là, Vương Thúy Phân thấy Diệp Tiểu Muội thảm thương, cũng đầu cảm thấy hối hận, sớm việc ở nhà ăn khổ cực với Tiểu Muội như thế, bà nên để Tiểu Muội ở nhà giúp đỡ hai chị dâu trông cháu ngoài cứ để bọn họ mấy câu, cũng mất miếng thịt nào. Vì ngăn chặn miệng của bọn họ trái khiến Tiểu Muội rơi mất vài cân thịt, thực sự đáng.
Ngay khi nhà đều đau lòng vì Diệp Tiểu Muội gầy mấy cân thịt, bản Diệp Tiểu Muội lấy gương soi , sắc của mê thôi, khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay và cái cằm nhọn tự nhiên, còn tự nhiên hơn tiêm giảm mỡ mặt, thực sự là thấy mà yêu, tiên khí bồng bềnh.
Tự thưởng thức mấy ngày, Diệp Tiểu Muội bấm ngón tay tính toán, cảm thấy cô nên tìm Tống hẹn hò.
Lần bởi vì ngày mùa, cũng hơn một tháng bọn họ gặp mặt . Quan trọng là thiếu mấy Tống thỉnh thoảng đưa đồ ăn, Diệp Tiểu Muội mới gầy gò nhanh như , cô cảm thấy như vặn, gầy nữa thì gầy queo, trái , vì thế việc tìm Tống hẹn hò như lửa xém lông mày.
Mà Tống cũng quả thực cho cô thất vọng, ngoài xách một đống đồ cho cô, kẹo sữa, thịt khô, thậm chí còn đồ trang điểm trong truyền thuyết đựng trong cái túi tinh xảo nho nhỏ, khiến Diệp Tiểu Muội cảm động đến nước mắt lưng tròng.
Buổi tối đánh răng, kẹo sữa và thịt khô đều chừa đến ngày mai mới thể ăn, Diệp Tiểu Muội bèn để Tống soi đèn cho cô, cô tràn đầy phấn khởi mở túi nhỏ lấy đồ bên ngoài: "Kem dưỡng da ngọc trai Ballet? Bút kẻ lông mày… hiệu Butterfly?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-264.html.]
Diệp Tiểu Muội đang chăm chú xem "quà" Tống tặng cô, Tống Thanh Huy đang soi đèn giúp cô sắc mặt tự nhiên.
Hai món đồ nhỏ như hề bắt mắt, chịu đựng áp lực to lớn trong lòng mang tới cho Diệp Tiểu Muội, tâm trạng lúc tặng phần "quà" và đồng hồ đeo tay khác , bởi vì tuy rằng đồng hồ quý giá, dù cũng thể mang ngoài gặp , món đồ thì riêng tư quá.
Tống Thanh Huy cũng bà nội từ con gái bây giờ đều thích cái , bà cụ còn thời thượng, ở trong thư vô cùng thần bí cho , tặng món đồ nhỏ , bảo đảm cô gái mà thích từ đây khăng khăng một mực với , cô vợ nhỏ thuộc về , ai tới cướp cũng cướp . Thực Tống Thanh Huy thư cho bà nội, cần dùng "đòn sát thủ" kiểu , Diệp Tiểu Muội tự nhảy trong bát .
Có điều dù cũng là tấm lòng thành của bà nội, Tống Thanh Huy cũng nhẫn tâm phụ lòng, cho nên vẫn chịu cảm giác hết sức hổ mang đến cho Diệp Tiểu Muội.
Diệp Tiểu Muội hề gì với sự xoắn xuýt của , cô hề ghét mấy món đồ nhỏ xíu đóng gói quá đơn giản, thưởng thức đồ trang điểm lâu gặp, hưng phấn đến mức sắp nhảy dựng lên: "Anh Tống, cái kem dưỡng ngọc trai bôi lên mặt một là trắng ? Còn bút kẻ lông mày nữa, quả thực quá tuyệt vời!"
Là một cô gái xinh , cuối cùng thể trang điểm một cách vui vẻ, Diệp Tiểu Muội như đứa nhỏ trăm cân.
Tống Thanh Huy cũng nghĩ tới cô thể vui như , khỏi mím môi : "Em thích là ."
"Em quá thích luôn đấy chứ." Diệp Tiểu Muội thu hồi hai món bảo bối, hưng phấn kéo cánh tay Tống, ngẩng mặt lên, như một thiên sứ nhỏ ấm áp.