Bà nội Tống hài lòng, Tống khó chịu, con trai ruột chuyện gì cũng cho bà , ngược rõ ràng với bà nội , bà nội còn ở đây khoe khoang sự hiểu ngầm của bọn họ, Tống vốn hài lòng càng tức giận, thậm chí để ý tới chồng khen dứt miệng Diệp Tiểu Muội, lập tức phản bác: "Mẹ, nhưng cô gái xuất gì ? Đến thanh niên trí thức mà cô cũng , tổ tiên ba đời đều là nông dân, bần nông! Xuất như thể con dâu nhà chúng !"
Tâm trạng của phụ nữ dễ lựa lời, Tống cũng , lời trong giọng lập tức hiển rõ sự xem thường.
Bà nội Tống ý của bà , mặt tình nguyện.
Thực gia đình của cô bé mà cháu trai thích, bà nội Tống mới , trong thư cháu trai từng chích mấy mũi dự phòng , điều kiện của cô gái vô cùng bình thường, bà nội Tống chuẩn tâm lý, thêm bà cô gái cũng thích bà, bây giờ xuất của cô gái cũng quá để ý. Đương nhiên bà cũng là hiểu đạo lý, cha Tiểu Huy bởi vì phận của thông gia tương lai mà chần chờ cũng coi như bình thường, bà sẽ từ từ khuyên bọn họ buông bỏ thành kiến, tôn trọng ý nguyện của bọn nhỏ.
Tiểu Huy gì , trực tiếp bày tư thái hơn một bậc, bà nội Tống thích , thổi lông mày trừng con mắt hỏi ngược : "Bần nông thì , ba đời , nhà con cũng là bần nông ?"
"Mẹ Tiểu Huy, tư tưởng như con thể ." Ông cụ vẫn lên tiếng cũng nổi nữa, lên tiếng : "Nếu thật sự coi trọng dòng dõi, năm đó nhà cha nghèo đến đói meo, cha và bác cả các con chỉ thể kiên cường chiến trường kiếm cơm ăn, coi như tới tiểu trung đội trưởng, cũng gột sạch sẽ bùn đùi. Mẹ các con là cô chủ giàu , năm đó ăn cơm uống nước đều hầu chăm sóc, ông ngoại còn là giáo sư từng du học nước ngoài, giới tri thức, nếu như ông ngoại các con xem thường cái xem thường cái , cha thể lấy con, sinh mấy em mấy con ?"
Ông cụ xong lời cuối cùng, chĩa mũi dùi về phía cha Tống.
Cả khuôn mặt cha Tống hổ thẹn gật đầu: "Cha, là chúng con hẹp hòi…"
Mẹ Tống cũng tán đồng quan điểm của ông cụ, nhẹ giọng phản bác: "Cha, cha là hùng kháng chiến, bọn họ thể so với cha?"
Ông cụ cũng rộng rãi xua tay: "Khi cha cưới con là hùng gì, gấu chó cũng ."
Mẹ Tống lập tức nghẹn , ông cụ tới mức , bà cứ kiên trì vấn đề xuất , sẽ thành xem thường cha chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-287.html.]
So với chồng tri thức hiểu lễ nghĩa, kỳ thực Tống càng tôn trọng cũng càng sợ hãi cha chồng chiến công lừng lẫy, cho nên bà suy tư một chút, đổi cách giải thích: "Cha, , chúng con dáng, cân nhắc nhiều như cũng là vì cho Tiểu Huy, trình độ văn hóa ở nông thôn cao, tố chất đạo đức khắp mặt cũng bằng thành phố. Tiểu Huy còn trẻ trải sự đời, lẽ thấy con gái xinh nên mê hoặc, cần lớn như chúng kiềm giữ nó, là lý lẽ ?"
Bà nội Tống lập tức bà coi lời đó của là thật, bất mãn hỏi ngược : "Con gái nhà cũng là học xong cấp hai, đa tài nhiều nghệ, chữ vẽ vời đều , tố chất đạo đức nào ?"
Mẹ Tống quả thật chút cho là đúng, một cô gái nông thôn thể đa tài đa nghệ chỗ nào?
Vừa định há mồm , thấy bà nội Tống hỏi một câu: "Các con cô bé mấy tuổi ?"
"Tiểu Huy trong thư." Mẹ Tống thành thực lắc đầu, nghĩ thầm mặc kệ bao nhiêu tiểu, cũng đổi chuyện cô gái an phận, quyến rũ thậm chí mê hoặc Tiểu Huy.
"Người còn vài tháng mới tròn mười tám tuổi, năm nay Tiểu Huy hai mươi mốt."
Thấy thế nào cũng giống như là đứa nhỏ nhà bọn họ dẫn dụ thiếu nữ vị thành niên .
Cha Tống Tống bất ngờ, hai vợ chồng lập tức hai mặt , lý do cũng thể bác bỏ .
Bà nội Tống dừng mấy phút, thưởng thức vẻ mặt lúng túng của bọn họ, mới tiếp: "Thực nếu để , các con đánh c.h.ế.t hé miệng mới đấy, cũng đừng quản bọn nhỏ, Tiểu Huy về nhà thăm , hoặc là chính thức trở về thành, cũng sẽ dẫn vợ tới đây ở chung với mấy già bọn , vặn chỗ cha trống rỗng, thêm cháu trai cháu cũng náo nhiệt. Thanh niên bọn nó sức khỏe , chừng khi trở về thành phố, đến chắt trai chắt gái cũng , thì càng náo nhiệt hơn."
Ông cụ cũng hài lòng: "Sức khỏe cha còn khỏe mạnh, thể trông chắt giúp bọn nó."
Bà nội Tống ngậm mồm : " cũng dự định đấy."