Đời Diệp Tiểu Muội xuất gia đình thương nhân, dựa cha cô chuyện ăn mới thể ăn ngon mặc , ăn no chờ chết, cô đương nhiên cảm thấy thương nhân gì , càng hiểu sự thanh cao và cảm giác ưu việt của gia đình cán bộ, vì thế cái của cô, nam chính như đơn giản chính là tìm cớ.
Vì thế coi như áp lực cướp của chị gái nữ chính, Diệp Tiểu Muội cũng nghĩ tới gả cho Tống, cô ngốc, ánh mắt nam chính cao đến nữ chính cũng xứng với con trai bà , loại con gái thôn quê như cô cũng đừng tự bôi , dù cho Tống Thanh Huy lời thề son sắt sẽ cha đồng ý, cô cũng để ở trong lòng, trừ phi cha Tống khác xuyên , nếu thể nào đồng ý.
Hoàn nghĩ tới, chuyện tưởng tượng nổi xảy .
Đến tột cùng là tư thế cô xuyên sách đúng, là cha Tống thật sự khác xuyên ?
Diệp Tiểu Muội thể tin tai của , khi thán phục chuyện đầu tiên, là lập tức nhắc nhở cha đội trưởng: "Cha, cha cẩn thận nghiên cứu chữ , xem dấu vết mô phỏng !"
Nói xong câu đó, Diệp Tiểu Muội một nữa chìm đắm ở trong sự nhanh trí của , so với việc cha Tống khác xuyên , Tống lén lút mô phỏng theo nét chữ cha giả tạo thư từ mới giống như đáp án tiêu chuẩn. Có thể thoáng chốc thấu dụng tâm hiểm ác của Tống cô thực sự giỏi quá .
Trong lòng đội trưởng Diệp cũng cảm thấy suy đoán của con gái chút khả năng, so với Tiểu Tống dăm ba câu thuyết phục cha , trực tiếp mô phỏng theo chữ của cha trái càng dễ dàng hơn.
Chỉ là Tiểu Muội ở ngay , toe toét hoài nghi miệng, thì chút thích hợp.
Đội trưởng Diệp nhịn nhíu lông mày, quả nhiên một giây , lập tức thấy Tiểu Tống khó nén tức giận phản bác: "Tiểu Muội, coi như thể mô phỏng nét chữ của nhà giả tạo thư, lẽ nào bọn họ chuẩn những lễ vật đó cho em cũng là bỗng dưng biến ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-290.html.]
Thực thấy hoài nghi của Vương Thúy Phân, Tống Thanh Huy cũng chỉ phiền muộn một chút, cũng quá khó chịu, nhưng Diệp Tiểu Muội chỉ nghi ngờ , còn tỏ vẻ thể nào tiếp thu thực tế, khiến khó tránh khỏi tức nổ phổi.
Hồi , Diệp Tiểu Muội bội tình bạc nghĩa với , khi Tống Thanh Huy tức giận, cũng luôn tìm giúp cô nhiều lý do ở trong lòng, trong đó một điều quan trọng, chính là tự cha hi vọng khi về Bắc Kinh tìm vợ môn đăng hộ đối, Tống Thanh Huy nghĩ, Diệp Tiểu Muội nhất định là vì , mới chút do dự chia tay với xem mắt, vì thế chính cũng trách nhiệm, thể trách cô.
Chỉ là nỗ lực, giải quyết lực cản từ gia đình, cho rằng Diệp Tiểu Muội ít nhất thể sẽ cảm thấy vui mừng, nghĩ tới ngược cô mang vẻ mặt khó hiểu, là từ đầu tới cuối cô gả cho ?
Bây giờ Tống Thanh Huy chỉ tức giận, còn cảm xúc phẫn nộ đùa giỡn tình cảm, thanh niên trí thức Tống thận trọng tự tin, kín kẽ một lỗ hổng, đầu tiên ở mặt nhà họ Diệp lộ tâm tình bên ngoài, giọng điệu của giống như phản bác, gần như cho cảm giác bi phẫn đẫm m.á.u và nước mắt: "Huống hồ bọn họ còn căn dặn ở trong thư, năm nay dẫn em về cùng ăn tết, nếu như tự ngụy tạo thư, dám câu ?"
Diệp Tiểu Muội nghiêng đầu, Tống cũng chút lý lẽ, cô cũng , lúc dối nhất định thể kiểu lời dối đ.â.m một cái là rách, nghĩ đến Tống cũng phạm loại sai lầm cấp thấp .
Tuy rằng Diệp Tiểu Muội còn chút tin cha Tống dễ chuyện như , nhưng căm phẫn sục sôi lên án, thoáng chốc cũng dám nhiều lời nữa, túng túng lời xin : "Em sai , xin mà…"
Đến Diệp Tiểu Muội cũng sợ, đội trưởng Diệp lúc còn cảm thấy cô lý cũng dám xúi quẩy, vẻ mặt như chuyện gì xảy cúi đầu tiếp tục xem thư.
Ngược Vương Thúy Phân còn bao che khuyết điểm hơn cha đội trưởng, đối diện với ánh mắt của thanh niên trí thức Tống giúp đỡ điều hòa: "Tiểu Muội chỉ giữ mồm giữ miệng, cho cùng nó cũng quá bất ngờ, Tiểu Tống cháu đừng tức giận."