Không một nhà cùng một nhà, Tống Thanh Ngọc cũng thích dáng vẻ kiêu ngạo tự tin của em dâu tương lai cho nên hết sức thiết gọi “Tiểu Muội”, thuận tiện cho Tống Thanh Huy một quyền vai: “Mắt của thằng ranh thật tệ.”
Nói xong, Tống Thanh Ngọc ung dung nâng hành lý lên ở phía , còn trêu ghẹo: “Xe ở phía , quấy rầy vợ chồng son các em mật nữa, đừng để lạc là .”
Tống Thanh Ngọc ỷ chân dài, nháy mắt xa , để Tống Thanh Huy đến mức mặt đỏ tới mang tai, còn cố vẻ trấn định giải thích với Diệp Tiểu Muội: “Xem họ cũng thích em, cho nên quá nghiêm chỉnh, bình thường như .”
Diệp Tiểu Muội căn bản để ý đến lời trêu chọc ở mức độ , chỉ chớp mắt hỏi với vẻ mong đợi: “Anh họ xe gì thế, xe đạp là xe máy?”
Tống Thanh Huy cảm thấy họ xin nghỉ để tới đây, thể thuận tiện lái cả xe của bộ đội , điều sợ ngộ nhỡ đoán sai, khiến Diệp Tiểu Muội thất vọng nên dứt khoát lắc đầu, tỏ ý thận trọng: “Anh cũng .”
Diệp Tiểu Muội cảm thấy hứng thú đối với xe trong miệng họ Tống, đương nhiên cũng hy vọng đến Bắc Kinh thể xe con, nhưng ngẫm nhà cô khoác lác là “nhà giàu” mà ngay cả chiếc xe đạp cũng mua nổi, nếu họ Tống thể chiếc xe gắn máy thể trực tiếp xưng là nhà giàu sang , chỉ cảm thấy xe con mà cô mong chỉ thể là si mộng.
Cho nên câu trả lời mong , cô cũng thất vọng lắm, vẫn thúc giục Tống: “Chúng mau đuổi theo thôi.”
Không xe con, thể xe máy cũng phong cách mà.
Dường như Tống Thanh Huy thấu sự chờ mong của cô, khỏi . Bởi vì hành lý họ vác , Tống Thanh Huy nhẹ nhàng khoan khoái hiếm khi chủ động nắm tay Diệp Tiểu Muội ở chỗ công cộng, tay trong tay bước nhanh theo hướng họ Tống.
Đương nhiên khi họ Tống phát hiện, Tống Thanh Huy thả tay Diệp Tiểu Muội , nhưng lúc cô chú ý tới động tác của Tống nữa, ánh mắt chiếc xe to lớn ngầu lòi họ Tống hấp dẫn .
Không ngờ họ Tống ủng hộ như thế, xe con, trực tiếp lái chiếc xe jeep màu xanh quân đội , quả thực ngầu lòi ngút trời! Lúc hai mắt Diệp Tiểu Muội đang phát sáng, họ Tống đầu gọi họ lên xe, Diệp Tiểu Muội hưng phấn trực tiếp bỏ Tống, hết sức phấn khởi tiến lên, đó dùng cả tay chân leo lên chỗ phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-312.html.]
Tống Thanh Ngọc mới kéo cửa chỗ lái xe thấy Diệp Tiểu Muội vững vàng ở đằng , xem chỉ chờ lên lái xe thôi. Tống Thanh Ngọc buồn ngoảnh liếc Tống Thanh Huy, quả nhiên thấy em họ đang đỡ trán với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Tống Thanh Huy đành chịu thì đành chịu, rốt cuộc trễ nải thời gian cho nên cũng nhanh chóng tiến lên, đang kéo cửa xe chỗ cạnh tài xế liền thấy họ tỏ vẻ mặt hài hước với : “Không phía cùng em dâu ?”
Đối diện với ánh mắt nhiều chuyện của Tống Thanh Ngọc, Tống Thanh Huy kiên định bò lên kế bên ghế lái, nghĩ thầm Diệp Tiểu Muội còn lâu mới cần cùng, lúc lẽ cô đang tự lấy vui đấy.
Nghĩ như , Tống Thanh Huy lén về phía mấy , Diệp Tiểu Muội quả nhiên tùy hứng, cứ như ngay cả cửa sổ xe cũng cô kéo xuống, đang mùa đông mà chê lạnh, cả đều nhoài cửa sổ hóng gió. Tống Thanh Huy lặng lẽ thu tầm mắt .
Tống Thanh Ngọc thuần thục cho xe chạy, khóe môi nhếch lên một nụ như như .
Anh đột nhiên phát hiện cô em dâu nhỏ thú vị, đầu tiên tới Bắc Kinh mà thực sự hề sợ lạ, cô gần như coi Bắc Kinh là nhà , cô thấy ông nội nhỏ bà nội nhỏ sẽ như thế nào?
Lúc đường chẳng mấy chiếc xe, đương nhiên thể kẹt xe, Tống Thanh Ngọc là một tài xế lão luyện, một đường thông suốt lái nhà bà nội Tống ở, cách lúc đám Diệp Tiểu Muội xuống xe chỉ hơn nửa giờ.
Lúc họ xuống xe mặt trời lặn, bây giờ cũng mới chừng sáu giờ tối, nhưng lúc nhà họ Tống bật đèn chờ trở về. Bà nội Tống chuẩn một bàn thức ăn ngon lớn, âm thanh xe thì yên, ném vật trong tay ngoài đón: “Là Tiểu Huy trở về đấy ư?”
Tiểu Huy còn đang bận dỡ chỗ hành lý nhẹ của bọn họ, tạm thời thời gian ôn chuyện với bà nội, bà nội Tống vặn thấy cảnh Diệp Tiểu Muội nhảy “vèo” một cái từ xe xuống.