Tuy là nghĩ như hiếu thuận với cha , nhưng cùng Diệp Tiểu Muội còn kết hôn, thể là vô tư lự. Nếu thật sự để cho và Diệp Tiểu Muội ở một cái mái hiên sớm chiều ở chung hơn một tháng thì nhất định sẽ sinh nhiều thị phi. Diệp Tiểu Muội yếu ớt tùy hứng quen, nếu như ầm lên đòi về nhà chia tay với thì đúng là cách nào đối với cô.
Người thiên vị đều lo ngại gì, Tống Thanh Huy dù thế nào cũng sẽ khó , nhưng Diệp Tiểu Muội thì lúc nào cũng thể tạm biệt với , cũng chỉ thể tóm chặt khó dây dưa hơn. Hơn nữa trở về nhà ở là nhận cha , chỉ cần và Tiểu Muội ở chung tương đối hòa hợp thì cũng thể dẫn Tiểu Muội về nhà ăn cơm với cha mỗi ngày, buổi tối về chỗ bà ở, cũng coi như tất cả đều vui vẻ.
Nghĩ như , Tống Thanh Huy bèn : “Kỳ nghỉ thăm tương đối dài, đội trưởng bảo bọn em trở về đội tết Nguyên Tiêu là .”
Tai bà nội Tống thính, đầu hỏi: “Trở về tết Nguyên Tiêu, thế là ở nhà chúng hơn một tháng ư?”
“ ạ.”
Đạt câu trả lời hài lòng, tất nhiên bà nội Tống khép miệng, vỗ mu bàn tay của Diệp Tiểu Muội trêu ghẹo : “Thời gian đủ dài , ngày khác cả nhà chúng đến Thiên An Môn chụp ảnh gia đình, ngoại hình Tiểu Muội xinh xắn như thế, chụp thêm mấy bức cho cháu để mang về nhà cho xem.”
“ , bây giờ kết hôn còn thịnh hành ảnh chụp kết hôn gì đó? Chúng thể tụt phía , cũng chụp mấy bức treo tường, để tất cả ngắm ảnh kết hôn hợp mốt!”
Ở quê nhà mấy bà hàng xóm trêu ghẹo kết hôn gì gì đó, Diệp Tiểu Muội còn thể đỏ mặt hợp với cảnh cho họ xem, nhưng bà nội Tống đến chuyện chụp hình trúng mong của cô, khiến cô căn bản nhớ nổi ngượng ngùng gì gì đó, hưng phấn gật đầu: “Lúc cháu tới, cha cháu cũng thấy Thiên An Môn, cháu chụp mấy bức ảnh về. Cháu còn may quần áo mới đấy, dùng vải bà cho váy, thể mặc váy chụp ảnh.”
Khi chuyện, trong đôi mắt to long lanh nước lóe vẻ nóng lòng, Diệp Tiểu Muội cứ tỏ vẻ đáng yêu với bà nội Tống, quên sạch bọn họ còn quá mười phút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-315.html.]
Bà nội Tống thích tính cách phóng khoáng cởi mở của cô, lúc đầu chỉ là trêu ghẹo, bây giờ cũng sự chờ mong của Diệp Tiểu Muội cho hứng thú, híp mắt gật đầu: “Ảnh kết hôn chỉ cần mặc váy mà còn trang điểm nữa đấy! Không chúng kem ngọc trai và bút kẻ mày ư? Đến lúc đó đến cửa hàng bách hóa mua hộp phấn, mua hai thỏi son môi , cô dâu nhất mốt nhất!”
Diệp Tiểu Muội gật đầu với vẻ mặt hưng phấn: “Đều bà nội hết ạ!”
Nói đến chuyện cô dâu, Diệp Tiểu Muội vẫn hề cảm thấy thẹn thùng chút nào, nhưng Tống Thanh Huy phía nóng tai, yên lặng gục đầu xuống bộ tồn tại. May mà lúc bà nội Tống và Diệp Tiểu Muội chuyện, họ nhà, thấy ông cụ ngay ngắn ở trong phòng khách, mấy hết sức tự giác tiến lên chào hỏi, ngay cả Diệp Tiểu Muội vẫn luôn bà nội Tống kéo cũng vô thức ngay ngắn.
Tống Thanh Huy luôn phỉ nhổ Diệp Tiểu Muội coi trời bằng vung, thật cô thật sự sợ trời sợ đất. Đời cô ngang ngược ngông cuồng, xằng bậy với một đám bạn , nhưng xưa nay từng gây chuyện gì là bởi vì bọn họ mắt, nào thể chọc, nào thể chọc, trắng là chỉ bắt nạt kẻ yếu thoạt chút uy phong nào, nhưng đây cũng là ký năng thiết yếu khi một đứa con nhà giàu ăn no chờ chết.
Diệp Tiểu Muội ông nội Tống ông cụ tầm thường, hai đời cộng cô cũng từng thấy khí thế hơn so với ông nội Tống, từng chiến đấu chiến trường đúng là khác biệt.
Đứng ở mặt ông cụ khí thế như thế, Diệp Tiểu Muội vô thức hóp bụng ưỡn ngực, với tư thế quân đội, đương nhiên còn quên chào theo Tống: “Cháu chào ông.”
Đôi mắt sắc bén của ông nội đảo qua, suýt chút nữa phản ứng của cô bé chọc .
Tuy là ông kích động ngoài đón giống vợ nhưng cũng luôn chú ý tới động tĩnh bên ngoài. Nghe thấy giọng vợ càng ngày càng vui mừng, thật ông cụ chút thiện cảm đối với Diệp Tiểu Muội , bạn đời của ông chuẩn, thấy cô gái mà thể vui mừng đến như thì nhất định là một cô gái .