Tuy đều là một nhà nhưng mạch suy nghĩ của mỗi giống , bà nội Tống và cha Tống hề cảm thấy lời Diệp Tiểu Muội gì vả mặt, dù lúc Tống Thanh Huy tiện tỉ mỉ trong thư, bây giờ Diệp Tiểu Muội nhắc tới, hai con đều thật sự cảm thấy hứng thú mà hỏi: “Tiểu Muội, cháu là bởi vì nhà cháu thu xếp xem mắt cho cháu, Tiểu Huy mới vội vã đến nhà cháu cầu hôn?”
Diệp Tiểu Muội cũng hiểu việc gì đáng giấu giếm, thứ nhất lúc cô quyết định coi mắt cũng tự giác chia tay với Tống , thứ hai, cuối cùng cô cũng đến thành phố, Tống đến nhà thì tính toán đều nhỡ, cô với Tống về chuyện . Cho nên bà nội Tống và Cha Tống hỏi thăm, cô cũng thành thực gật đầu, còn lên án một câu: “Đối tượng là do đồng nghiệp của ba cháu giới thiệu, Tống đến nhà, cha cháu còn đích thành phố xin đồng nghiệp của ba, từ chối ý của ông .”
Khiến cô bỏ lỡ một đối tượng xem mắt điều kiện cực kỳ .
Nghe thấy vẻ lên án trong giọng điệu của Diệp Tiểu Muội, Tống Thanh Huy mấp máy môi, ngay mặt cha bề , tiện đôi co tại chỗ cùng Diệp Tiểu Muội, đó cảm thấy khó chịu mà nghĩ, may mắn tới nhà đúng lúc, nếu thật sự để cho Diệp Quân Hoa dẫn cô thành phố xem mắt thì e là bây giờ Diệp Tiểu Muội vô tâm còn nhớ là ai .
Tống Thanh Huy oán thầm, bà nội Tống và Tống Anh Thịnh thì trợn mắt há mồm, Tiểu Huy trong thư dễ như , cha Tiểu Muội thấu tình đạt lý, lấy sự đồng ý của cha bề mới bằng lòng mối hôn sự của bọn họ, thì tình huống thật sự là “một nhà gái trăm nhà cầu”, đang thu xếp xem mặt cho Tiểu Muội, cẩn thận là cô gái sẽ thành của khác!
Chỉ dăm ba câu của Diệp Tiểu Muội, đám bà nội Tống đều thể tưởng tượng sự sứt đầu bể trán, lửa cháy đến nơi của Tống Thanh Huy ngay lúc đó, khó trách gấp gáp như , hết lá thư đến lá thư khác về cầu xin.
Tuy Tống Thanh Huy là ruột thịt nhưng bà nội Tống và Tống Anh Thịnh hề thương xót cho việc gặp , đương nhiên càng ý định giận chó đánh mèo lên Diệp Tiểu Muội. Cô gái hoan nghênh là của cô, Tiểu Huy thì chín chắn vững vàng, ngờ còn lúc tuổi trẻ ngông cuồng như thế. Bà nội Tống sắc mặt nghiêm trang của cũng cảm thấy tức , vỗ bắp đùi vuốt đuôi trêu ghẹo.
“Bà nội thế nào hả? Cô gái ưu tú như , cháu trúng thì khác cũng trúng, sớm quyết định thì chẳng suýt chút nữa đoạt !”
Tống Thanh Huy chỉ cảm thấy ách tắc, suýt chút nữa khác nhanh chân đến , mà là suýt chút nữa Diệp Tiểu Muội bội tình bạc nghĩa.
Đáng tiếc chân tướng sự thật chỉ thể rối bời ở trong bụng.
Bà nội Tống trêu ghẹo xong, Tống Anh Thịnh cũng vỗ vai của , vui mừng : “Tính , hành động nhanh chóng, tệ tệ, cuối cùng cũng mất mặt của cha con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-329.html.]
Cha Tống thật lòng cảm thấy con trai gặp nguy mà sợ hãi, phong phạm của đại tướng, giữ chặt nhà cha vợ thì cần lo đối thủ cạnh tranh nào hết, chẳng vợ cũng tới tay ?
Đợi Triệu Hải Lan một nữa chỉnh đốn tâm trạng xong, chuẩn bỏ qua chuyện bà mất mặt liền thấy chồng khen con trai , dường như tìm một cô con dâu nông thôn là chuyện đáng để kiêu ngạo .
Triệu Hải Lan: ???
Tâm trạng khó khăn lắm mới bình phục nhất thời họ chọc tức đến đau cả đầu.
Đáng tiếc đầu của bà đau mấy nữa, bức tượng phật là bà nội Tống trấn giữ ở đây thì vẫn chuẩn bữa trưa với dáng vẻ nhiệt tình.
lúc nấu cơm, Triệu Hải Lan kế hoạch mới, lập uy thành thì dứt khoát coi thường, cô gái ở tuổi tâm cơ mấy chăng nữa, khẳng định cũng sợ nhà chồng thích, bà dứt khoát đếm xỉa gì đến, thời gian dài, tin con nhóc chịu thua bà .
Chỉ cần Diệp Tiểu Muội chủ động chịu thua, bà sẽ cách trị cô.
mà lý tưởng , Triệu Hải Lan mới thờ ơ Diệp Tiểu Muội bao lâu, ăn cơm trưa xong, bà cụ đột nhiên bây giờ , bọn họ đến cửa hàng bách hóa dạo một lát, Diệp Tiểu Muội cũng ở bên cạnh nhiệt liệt hưởng ứng.
Triệu Hải Lan nhất thời tức đến đau cả đầu, đương nhiên bà tin họ bàn xong từ , chỉ cam lòng nghĩ còn ghét bỏ Diệp Tiểu Muội, Diệp Tiểu Muội ghét bỏ , chịu ở nhà lâu hơn một giây, thậm chí ngay cả bà cụ cũng cô xúi giục .
Triệu Hải Lan cam lòng cũng thể chủ động giữ , như thế thì vẻ như bà hoan nghênh Diệp Tiểu Muội, thế là chỉ thể tức tối, Diệp Tiểu Muội hết sức phấn khởi kéo tay bà cụ dạo phố. Cha Tống lập trường ở bên cạnh bà vẫn còn đang khen: “Tính tình của Tiểu Muội quá, phóng khoáng hoạt bát, dỗ dành cha giúp chúng .”