Diệp Tiểu Muội đoán bọn họ đảm nhiệm vai diễn đoàn phù dâu, “hôn lễ” áo cưới tạo hình cô dâu cũng dẫn chương trình hôn lễ, ngược đoàn phù dâu, cô cũng thích ứng .
đồng bọn ở cùng Diệp Tiểu Muội quả nhiên còn tẻ nhạt nữa, cô căn bản cần tìm đề tài, đều là đề tài.
Các cô gái thấy da mặt trang điểm “tinh xảo” của Diệp Tiểu Muội thì hết sức kinh ngạc. Diệp Tiểu Muội cảm giác giản dị, nhưng cô kết hôn quần áo mới để mặc, còn trang điểm, thoa phấn lót vẽ lông mày thậm chí còn tô đôi môi hồng hào thì chính là cô nàng xinh nhất con đường ! Ăn diện là đề tài vĩnh hằng bất biến của con gái, cũng bỏ qua “ảnh kết hôn” bắt mắt như thế tường, cho nên từ khi bọn họ nhà, trong phòng của Diệp Tiểu Muội từng tẻ nhạt, tò mò trái một câu một câu, cực kỳ náo nhiệt!
Ớ HẬU QUÊ
Các cô gái trong đội đến dường như là một tín hiệu, bọn họ ở đó bao lâu, đám bà tám cũng lục tục đến góp vui, vài thậm chí còn ôm cả trẻ con sang đây xem cô dâu, tất nhiên Diệp Tiểu Muội “ăn diện lộng lẫy” cũng khiến cho đám bà tám mở mang tầm mắt. Khác với lớp trang điểm, hình kết hôn mà các cô gái nhỏ quan tâm, bọn họ nhà, ánh mắt dính đồ trang sức vàng lấp lánh Diệp Tiểu Muội rời nổi.
Bình tĩnh mà xem xét, bà nội Tống tặng bộ trang sức cũng nặng, bởi vì vàng tính theo gam, bộ đồ trang sức tương đối nhẹ nhàng tinh xảo, chỉ sợ giá trị cộng cũng bằng lẻ của cái vòng tay vàng mà bà nội Tống khóa trong két sắt . ở nông thôn, một món đồ trang sức bằng vàng cũng thể coi như vật báu gia truyền, Diệp Tiểu Muội một bộ, quả thực thể khoe khoang cả đời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-381.html.]
Các bà cô kinh ngạc khỏi kéo Diệp Tiểu Muội hỏi thăm, bộ đồ trang sức là vàng ròng là mạ vàng, nhà chồng cho ư vân vân. Diệp Tiểu Muội vây quanh càng sung sướng hơn, tất nhiên hỏi tất đáp, đó bao lâu bà nội ruột tới .
Nhà của Diệp Tiểu Muội và nhà Bác cả Diệp luôn luôn thiết, hôm Diệp Tiểu Muội kết hôn, nhà bác cả ngoại trừ bà nội Diệp và chị họ thứ hai đang bụng mang chửa hỗ trợ thì những khác đều bận rộn tối mắt tối mũi, cho nên bây giờ chỉ chị họ thứ hai và bà nội Diệp qua đây.
Hai bọn họ nhà, quan sát nhường vị trí cho, bà nội Diệp bước đến ở mép giường, kéo tay Diệp Tiểu Muội, ánh mắt hiền lành nay từng , đó cũng hề ngoại lệ khen cô xinh xuất sắc giống như đám bà tám .
Tuy là dùng từ rập theo một khuôn nhưng bà cụ hiếm khi khen cô như thế nên Diệp Tiểu Muội vẫn tự hào, bà nội Diệp khen xong cảm thán một hồi cô trưởng thành lập gia đình vân vân, cô cũng cảm thấy nhàm chán, mặt vẫn treo nụ vui mừng. Từ khi Diệp Tiểu Muội tiền đồ, bà nội Diệp thế nào cũng thấy cô thuận mắt, nụ ngốc bạch ngọt cũng biến thành vui mừng hợp với tình hình, bà cụ vui mừng vỗ vỗ tay của cô, nghĩ thầm cháu gái nhỏ quả nhiên ngoại hình ưa thích.
Tiếp đó, bà cụ an ủi móc khăn tay màu lam đậm từ trong ngực, thận trọng mở , là một cái vòng tay bằng bạc nhỏ nhắn, phía khắc hoa văn, hình thức quá mới nhưng chế tác tinh xảo, chỉ việc bà cụ cẩn thận từng li từng tí cầm khăn tay bọc lấy là quý giá . Người trong phòng lập tức náo động, họ thấy nhà bà nội thanh niên tri thức Tống cơ ngơi, hào phóng đối với Tiểu Muội đến mức nào, ngờ nhà bà nội Diệp cũng cơ ngơi, một cái vòng tay bằng bạc đương nhiên kém đồ trang sức bằng vàng, nhưng Diệp Tiểu Muội chỉ là một cháu gái, bà cụ nỡ đem vòng như cho cháu gái của hồi môn cũng bỏ vốn liếng lớn. Các cô vợ của em nhà họ Diệp đều đãi ngộ , vốn dĩ dựa theo lệ cũ loại vật đều truyền cho con dâu hoặc cháu dâu, truyền cho cháu gái thì chẳng sẽ trở thành của khác ư?
Đang lúc kinh ngạc và nịnh bợ, bà cụ lời nào đeo vòng tay lên tay của Diệp Tiểu Muội. Diệp Tiểu Muội vốn còn do dự, già ở đây khiến cô nên nhận món quà “quý trọng” như thế , dù ngoài đều bà cụ giữ cái vòng tay cho ai, cô ngốc nghếch hơn nữa cũng thể nghĩ .
Thứ chừng chính là “đồ gia truyền” của nhà họ Diệp, áp lực như núi, còn bỏng tay hơn cả đồ trang sức bằng vàng của bà nội Tống.