Lúc đó Tống Thanh Huy quyết định học tập em đồng hao, điều vẫn quá yên tâm, lén lút hỏi Diệp Tiểu Muội, chủ yếu là chị cả do bà nội Diệp nuôi lớn, tiếng xưng hô của rể đại biểu xa cách , Diệp Tiểu Muội hiểu lời của , xua tay tỏ vẻ cả: “Rất bình thường mà, cả hai cũng gọi cha vợ của là chú đấy.”
Phần lớn đều để ý như , loại cửa đổi xưng hô giống như chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp, thiết gọi cha vợ, ở nông thôn khá hiếm thấy, điều chứng tỏ cha đội trưởng và đồng chí Vương Thúy Phân tương đối quyền uy.
Nghe thấy ví dụ cả Diệp và hai Diệp, Tống Thanh Huy yên tâm, hôm kết hôn lúc đổi giọng gọi cha vợ vợ là “chú” “thím”, chú Diệp và thím Diệp quả thực để ý, mặt vẫn như nở hoa, cho nên tiếng xưng hô định . Chỉ điều bây giờ vẫn quen, đôi khi sẽ gọi thành “chú Diệp” “thím Diệp” .
Diệp Tiểu Muội nhanh đánh răng rửa mặt xong, trong cảnh cô điên cuồng đuổi vẫn xông về phòng bôi kem bảo vệ da và bột ngọc trai, một cô gái xinh huyện thành.
lúc là giờ cơm, chuyện đầu tiên khi ba bọn họ đến trong huyện thành chính là tiệm ăn. Thành công “trở thành nhà giàu”, Diệp Tiểu Muội còn thích ăn mảnh nữa, ba Diệp kiên trì về ăn cơm trong quán cơm của xưởng , cô và Tống cùng kéo đến quán cơm quốc doanh.
Tống Thanh Huy coi trọng chữ tín gọi thịt bò kho tàu cho Diệp Tiểu Muội, còn gọi một phần xương sườn.
Ba gọi ba món ăn, đợi đồ ăn lên đủ, kiên trì đến tiệm ăn chỉ lo ăn đĩa rau xanh mắt, Diệp Quân Hoa khó hiểu cực kỳ: “Thanh Huy, chỉ ăn rau mà ăn thịt?”
Anh Diệp Tiểu Muội cũng sắp quên chuyện , bỗng nhiên ngẩng đầu, híp mắt Tống vô cùng tự giác.
Tống Thanh Huy đương nhiên thể là với Tiểu Muội, bây giờ đang cố gắng thể hiện vân vân, chỉ thể cố vẻ cao thâm, : “ cảm thấy đĩa rau xanh của đầu bếp độ lửa đúng, cực kỳ tươi ngon.”
Diệp Quân Hoa còn lâu mới tin chuyện hoang đường của , hề nếm thử một món ăn khác, rau ngon nhất. Cho nên gắp miếng thịt bỏ trong bát : “Món chính cũng độ lửa lắm, nếm thử .”
Anh ba Diệp gắp cho, nếu như là miếng xương sườn thì Tống Thanh Huy sẽ nhận lấy, cố chấp gắp cho miếng thịt bò kho tàu, Tống Thanh Huy vô thức về phía Diệp Tiểu Muội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-397.html.]
Diệp Tiểu Muội mở mang tầm mắt đối với bản lĩnh trợn mắt dối của Tống bèn lén lút híp mắt , da đầu Tống Thanh Huy căng thẳng, vội vàng gắp thịt kho tàu trong bát cho cô: “Tiểu Muội, em thích ăn thứ , ăn nhiều một chút.”
Ông em rể của thế, quán cơm quốc quốc doanh một đĩa đồ ăn nhiều, dày của Tiểu Muội nhà như con mèo con căn bản ăn mấy miếng thịt kho tàu, căn bản đến nỗi bớt mấy miếng thịt đến miệng để cho cô ăn nhiều hơn. Diệp Quân Hoa sắp cho tê cả da đầu .
Diệp Tiểu Muội cực kỳ hưởng thụ, mắt cong cong gặm hết thịt bò Tống gắp cho, hất cằm dặn dò: “Em xương sườn.”
Tống Thanh Huy gắp xương sườn cho cô, tiếp đó quan sát, cô hất cằm lên liếc liền chủ động gắp một món ăn khác cho cô, trong chốc lát để ý tới chuyện ăn cơm, chỉ chia thức ăn cho cô. Đợi Tống Thanh Huy giúp Diệp Tiểu Muội gắp mấy vòng thức ăn bàn, Diệp Tiểu Muội quả nhiên vuốt cái bụng tỏ ý no, đó dường như tìm hoạt động gì thú vị, híp mắt cầm chiếc đũa gắp một lượt đồ ăn cho Tống Thanh Huy.
Hai rời khỏi đối phương thì sẽ tự gắp thức ăn ư? Diệp Quân Hoa ăn cơm nữa, quả thực gì cảnh tượng , đột nhiên cảm thấy nên ở bàn chứ nên ở bàn.
Ớ HẬU QUÊ
trong lòng vô cùng bội phục Tống Thanh Huy, thật lợi hại, dễ dàng dỗ em gái ngốc ngay cả cơm cũng màng ăn mà vây quanh , thảo nào tới từ Bắc Kinh, lắm trò dỗ dành con gái, nếu như dỗ em gái ruột của thì Diệp Quân Hoa lòng học mấy chiêu .
chính bởi vì là em gái ruột, Diệp Quân Hoa mới nổi, nhanh chóng ăn cơm xong thì từ biệt, chịu để cho bọn họ cơ hội tỏ ý tiễn trở xưởng, thật sự sợ ở đó tiếp thì mắt chó cũng mù.