Bầu khí học tập trong nhà họ Diệp khá dày đặc, đến ngay cả Diệp Quân Hoa nghỉ trở về cũng chịu sự thúc giục, lúc về đơn vị thuận tiện mang theo vở ghi chép và bài tập của Tống Thanh Huy bọn họ, cũng tranh thủ thời gian ôn tập tri thức trung học phổ thông một chút.
Có điều Diệp Tiểu Muội cày đề thì cày đề, lúc tâm tình cô vẫn ung dung.
Tống Thanh Huy bọn họ thể là sợ cô cẩn thận lộ hết với bên ngoài, nên suy đoán thi đại học và kế hoạch cho cô . Đương nhiên Diệp Tiểu Muội cũng kẻ ngu si, chồng với bạn đột nhiên mê học tập càng ngày càng ốm, dùng đầu gối nghĩ cũng là thi đại học sắp tới.
Diệp Tiểu Muội nghĩ tới bọn họ phát điên đến mức độ , chính mất ăn mất ngủ còn tính, còn lôi kéo cô cùng thi đại học, cô ăn no chờ c.h.ế.t hạnh phúc như thế, nghĩ thông cỡ nào mới thể chạy thi đại học?
Nếu như ban đầu Tống Thanh Huy cho Diệp Tiểu Muội cô cũng tham gia thi đại học, Diệp Tiểu Muội chắc chắn liều c.h.ế.t theo, ai cũng đừng hòng quấy rầy cô cá mặn, mỹ nam kế cũng ; thế nhưng Tống Thanh Huy nhắc việc một chữ, Diệp Tiểu Muội cũng suy nghĩ nhiều, xét thấy từ hai năm chị gái Sở Hàm hiểu ép cô sách, Diệp Tiểu Muội chỉ nghĩ giờ chẳng qua là thú vui ác độc của bọn họ thôi, cô theo thái tử sách, thì , ngược nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.
Tâm thái của Diệp Tiểu Muội ung dung cùng cày đề với bọn họ, cày một nửa, quốc gia chính thức khôi phục thi đại học, cả nước sôi trào, Tống cũng đắc ý cùng báo danh với cô, lúc Diệp Tiểu Muội mới ngơ ngác, kiên quyết phản kháng: "Em thi…"
Mới lộ đầu đồng chí Vương Thúy Phân tát một cái đập c.h.ế.t ở bờ cát, "Không thi đại học, con cùng về Bắc Kinh với Tiểu Tống?"
Diệp Tiểu Muội vẫn cứng đầu, "Bọn họ đều nghiệp trung học, chỉ một con là học sinh cấp hai, thi cũng chắc thể đậu đại học mà?"
Người cha đội trưởng lên tiếng, "Thi ít nhất cơ hội, thi thì cả một cơ hội nhỏ nhoi cũng ."
"Con , thi đậu mất mặt…"
Vương Thúy Phân nhịn , đập một cái, "Bảo con thi thì thi, nhảm nữa đánh gãy chân."
Lại là đánh gãy chân. Diệp Tiểu Muội kinh sợ bĩu môi, nhưng đến cùng dám nhiều, lúc Tống Thanh Huy vỗ nhẹ đầu cô, an ủi: "Tiểu Muội, hai năm qua em cố gắng, tri thức cấp ba cũng học gần đủ , hẳn kém hơn , coi như thi đậu, thi rớt khoa chính quy, cũng thể thử trường dạy nghề, đều công việc giống ."
Học dốt cũng tôn nghiêm, Diệp Tiểu Muội khinh thường tỏ vẻ: "Em mới học trường nghề..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-405.html.]
Đời học khoa chính quy, đời lưu lạc thành học sinh trường nghề, cô cần mặt mũi ︶︹︺
Ai cũng để ý tôn nghiêm của Diệp Tiểu Muội, khi đội trưởng Diệp và Vương Thúy Phân hỏi thăm tình hình của trường nghề, mặt mày hớn hở vỗ Diệp Tiểu Muội : "Trường nghề , Tiểu Muội, con cứ thi trường nghề ."
Kỳ thực để Tiểu Muội tham gia thi đại học, trong lòng bọn họ cũng chắc chắn, Tiểu Muội chắc chắn cách nào sánh với thanh niên trí thức ở phương diện học tập, đến cấp ba cũng thi đậu, bảo cô thi đại học quả thật chuyện viển vông. Có điều con rể bọn họ phụ đạo, trường nghề thể sẽ hi vọng.
Đội trưởng Diệp và Vương Thúy Phân thực tế, Tiểu Muội thi đậu trường nghề cũng thể về Bắc Kinh với Tiểu Tống, nghiệp còn thể ở Bắc Kinh việc, như là đủ , bọn họ mong Tiểu Muội rạng rỡ dòng họ, cô thể đặt chân ở nhà chồng là .
Diệp Tiểu Muội gánh nặng hình tượng còn đang tiêu cực chống , Tống Thanh Huy hiểu ý : "Tiểu Muội học trường nghề cũng …"
Diệp Tiểu Muội kích động ngửa đầu : "Vậy em thể thi?"
Tống Thanh Huy dịu dàng với cô: "Đương nhiên thi, lỡ như thi rớt, chúng về Bắc Kinh tìm trường cấp ba cho em học một năm tiếp tục."
Nụ nơi khóe miệng Diệp Tiểu Muội trong nháy mắt cứng đờ: "Học cấp ba…"
Ánh mắt Tống Thanh Huy dịu dàng đến nỗi thể chảy nước, "Chúng tìm trường cấp ba nhất, Tiểu Muội thông minh như , học một năm nhất định thể thi đậu đại học." Diệp Tiểu Muội:…
Ớ HẬU QUÊ
Anh Tống là ma quỷ ?
Diệp Tiểu Muội nghi ngờ cuộc đời, Vương Thúy Phân vui sướng vỗ tay, cả khuôn mặt hưng phấn gật đầu: "Như thể hơn, cứ theo kế hoạch của Tiểu Tống!"
Dù cho Tiểu Muội thi đậu, cũng thể về Bắc Kinh với Tiểu Tống, bọn họ cũng thể an tâm.