Diệp Tiểu Muội đương nhiên cũng cô hết việc với Tống, tương lai sẽ thế nào cũng ai , nhưng cô thể tiếp nhận kết quả tương lai khả năng mỗi một ngả với Tống, nhưng quyết định thể tiếp nhận là cô xứng với Tống bỏ rơi.
Nếu nhất định ai xứng với ai, chắc chắn cũng là Tống xứng với tiểu tiên nữ giống cô -- Diệp Tiểu Muội thể tính toán chi li ở mặt , dù một chút cũng thể thua, vì thế chủ nhiệm Lâm , ánh mắt cô khỏi lóe lóe, chuẩn cô tới khoa mỹ thuật cũng mở miệng . Dù cô cõng lấy gánh nặng hình tượng, khi chủ nhiệm Lâm tận tình khuyên nhủ, vẫn tim phổi nhỏ ý "Em tới khoa ngoại ngữ, em chỉ học mỹ thuật", tương đương với thừa nhận sự thật bản cô vô học, ôm chí lớn ?
Diệp Tiểu Muội ngầm ôm chí lớn, hiện tại hi vọng ở mặt thể một cô gái rực rỡ như ánh mặt trời:3j∠
Sự xoắn xuýt của cô mấy chú Vương ở trong mắt, bọn họ khỏi thở phào nhẹ nhõm, lúc còn tưởng rằng em học sinh thật sự vô dục vô cầu, chỉ ở viện văn học, bây giờ thấy cô buông lỏng, hi vọng tới, chú Vương mím môi : "Tiểu Diệp, cháu tới khoa ngoại ngữ bọn hú, chừng ngày còn thể tranh thủ suất nước ngoài đào tạo, trường chúng chênh lệch với Thanh Hoa một đoạn dài, thế nhưng em thể nước ngoài học, trở về thành Tiểu Tống trèo cao em, du học sinh mới là nhân tài đầu quốc gia."
Ánh mắt Diệp Tiểu Muội sáng lên, thật sự đ.â.m trúng lòng, "Chú Vương, cháu thật sự cơ hội nước ngoài ?"
Cô rời nước dạo chơi một vòng, cũng cảm thụ "niềm vui để Tống với cao nổi" mà chú Vương khà khà khà ~
Chú Vương gật đầu, thành thật : "Nếu như trường của chúng suất, nhất định ưu tiên cân nhắc khoa ngoại ngữ của chúng ."
Ớ HẬU QUÊ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-430.html.]
Nếu như trường học suất , thì thể trách ông .
Ngốc bạch ngọt như Diệp Tiểu Muội đương nhiên nghĩa bóng trong lời chú Vương, chìm đắm trong niềm sung sướng để Tống với cao nổi, cho nên nghĩ cũng nghĩ gật đầu: "Vậy thì , cháu tới khoa ngoại ngữ."
Từ khi khai giảng Diệp Tiểu Muội chính là nổi tiếng trong trường, biểu hiện ở hội đón tân sinh viên càng cho danh tiếng của cô vươn xa, bây giờ thành đầu tiên chuyển khoa từ khi khai giảng tới nay, còn là lãnh đạo trường tự đào học sinh, chuyện chuyển khoa đương nhiên cũng xoay chuyển oanh liệt rầm rồ, đều .
Khai giảng cũng sắp hơn hai tháng, ký túc xá trường học ký cũng khá căng thẳng, chuyển khoa thì chuyển khoa, trong thời gian ngắn ngược ký túc xá cho cô chuyển, thêm Diệp Tiểu Muội cũng cảm thấy ký túc xá cũ vô cùng, tính cách tính khí của cũng , gặp cực phẩm gì, cho nên cô xin chú Vương ở ký túc xá cũ, chú Vương cũng đồng ý ngay.
Sau đó bạn cùng phòng và bạn cùng lớp cũ đều dồn dập chạy tới ký túc xá tìm cô trò chuyện hóng hớt.
Diệp Tiểu Muội còn thật chia sẻ với các cô chú Vương ở xe lửa nhớ mãi quên đối với sự kinh tài tuyệt diễm của cô như thế nào, phát hiện cô là sinh viên trường thì quả quyết đào cô tới khoa ngoại ngữ, ban đầu cô còn c.h.ế.t sống tới khoa ngoại ngữ chịu khổ, chú Vương bọn họ tận tình khuyên nhủ , vì thuyết phục cô thậm chí lấy thỏa thuận bất bình đẳng " nước ngoài học" -- đáng tiếc Diệp Tiểu Muội rõ ràng, bất kể là lúc quen chú Vương, là chuyện nước ngoài học, những việc cũng thể với ngoài, để ý sẽ dễ dàng truyền lung tung.
Cho nên từ buổi hội chào đón tân sinh viên, cô chỉ thể phiền muộn, đến mấy phó viện trưởng Lâm đột nhiên gọi cô tới diễn cảm bản gốc 《 Khi ngươi già 》 , đó tài hoa của cô đánh động vân vân.
Cái phiên bản còn tầm thường hơn cái , Diệp Tiểu Muội nghiền, ngược các bạn học hô to đặc sắc, từng từng chút nào rụt rè kéo tay tỏ vẻ "Nếu phú quý, chớ quên ", Diệp Tiểu Muội các cô thổi phồng chút hài lòng, tiếp theo ba Diệp đầu óc mơ hồ gọi xuống lầu.
Tiểu Muội thật vô tâm vô tư, chỉ lo bản giả ngầu, ba Diệp tin tức Tiểu Muội chuyển tới khoa ngoại ngữ từ trong miệng khác, phản ứng đầu tiên của là nghi ngờ lỗ tai của , khoa mỹ thuật , qua khoa ngoại ngữ ?