Tính toán thời gian cũng gần một tháng gặp, Tống Thanh Huy khuôn mặt kiều diễm như hoa vẫn xao động, kiềm chế nổi xúc động đưa tay sửa mái tóc loạn giúp cô. Bốn phía lập tức truyền đến tiếng hít khẽ, hiển nhiên cực kỳ chấn động đối với tình cảnh .
Ngược Tống Thanh Huy tập mãi thành quen, bọn họ ở trường Diệp Tiểu Muội thường xuyên nắm tay , ôm hôn cũng hào phóng tự nhiên, vì thế trong thoáng chốc nghĩ tới Thanh Hoa giống , nơi là sân nhà của , Diệp Tiểu Muội là "vô danh tiểu " dù cho cái gì cũng sẽ quan tâm quá nhiều, nhưng nhất cử nhất động của sẽ phóng to vô hạn.
Nếu thể nhớ , Tống Thanh Huy lẽ sẽ khiêm tốn một chút, nhớ vì thế buông lỏng bản , trong cuộc hồn nhiên thèm để ý với phản ứng của bên ngoài, Sở Hàm thể gì khác là dấu vết quan sát đám bọn họ, tìm kiếm mục tiêu các cô sắp sửa đả kích, điện thoại di động và ảnh chụp đúng là , nếu như đối phương , hiện tại cũng cần phiền phức như .
mà Sở Hàm lao tâm lao lực như thế, trong cuộc vẫn như việc liên quan tới , Tống Thanh Huy vợ là đủ, kéo Diệp Tiểu Muội hỏi: "Nhà ăn xếp hàng quá chậm, chúng tới quán cơm ăn ?"
Diệp Tiểu Muội quả nhiên lộ nụ hưng phấn, lúc lập tức gật đầu, Sở Hàm nhướng mày, vội hắng giọng một cái, Diệp Tiểu Muội còn ngốc nghếch đầu hỏi cô : "Chị Sở Hàm, ?"
Cô nhóc quả nhiên thấy ăn thì quên hết chuyện chính còn một mống, Sở Hàm nữa đỡ trán, cũng may cô còn quên mục đích chuyến , cho nên trực tiếp với Tống Thanh Huy: "Sau khi Tiểu Mmuội khai giảng đầu tiên tới trường học tìm chơi, dẫn em quen với bạn học ?"
Tống Thanh Huy hổ là thông minh, là đàn ông kết hôn nữ sinh khua chiêng gióng trống tỏ tình cũng cho đau đầu, Sở Hàm khiến trong nháy mắt liên hệ hai việc với , thích thú lộ nụ , cúi đầu hỏi Diệp Tiểu Muội: "Buổi trưa ăn ở căn tin, buổi tối chúng tới quán cơm, ?"
Diệp Tiểu Muội chỉ híp mắt hỏi ngược : "Làm buổi tối em vẫn rảnh? Nói chừng ăn cơm xong em trở về trường học ."
Tống Thanh Huy nắm tay cô dịu dàng : "Thật vất vả đây một , em chơi thêm một chút ? Lại …"
Dừng một chút, mới nhẹ giọng , "Nhà nghỉ bên cạnh trường học bọn trông cũng tệ ."
Diệp Tiểu Muội đột nhiên trợn mắt lên, "Anh Tống, đang quyến rũ em hả?"
Ớ HẬU QUÊ
Tống Thanh Huy cô trắng cho gương mặt tuấn tú ửng đỏ, nhưng vẫn cô chằm chằm hỏi: "Có , Tiểu Muội?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-436.html.]
"Anh thành tâm thành ý giữ , em cũng từ bi ở đây một đêm."
Lại hẹn mướn phòng xong, Tống Thanh Huy mới đưa Diệp Tiểu Muội đến bàn của đám bạn cùng phòng, dặn dò: "Các em tại đây một lát, lấy cơm."
Khi bọn họ quấn quýt , Sở Hàm đui mù mắt chó, trực tiếp tìm tới bạn cùng phòng của Tống Thanh Huy, cô và Thẩm Tư Mặc tới đây hai , tuy rằng là danh hoa chủ, nhưng là một cô gái xinh vẫn các bạn nam hoan nghênh. Sau khi Sở Hàm xuống thì hề xa lạ trò chuyện với bọn họ.
Có điều so với Diệp Tiểu Muội, sự nổi tiếng của cô vẫn chênh lệch một chút, trời sinh Diệp Tiểu Muội như cái đèn tụ quang, khiến các bạn cùng phòng của Tống Thanh Huy đều tự giác đây chuẩn chuyện với cô.
Thấy tình hình , Tống Thanh Huy dẫn tới trái yên lòng , do dự mặt hỏi, "Tiểu Muội, xếp hàng chung với ?"
Không nghĩ tới Tống Thanh Huy cô vợ như hoa như ngọc như thế còn săn sóc, các bạn cùng phòng khỏi dồn dập bất bình Diệp Tiểu Muội, "Thằng nhóc cưới vợ thế?"
"Không hề thương hương tiếc ngọc chút nào…"
mà bọn họ còn xong, Diệp Tiểu Muội chủ động quấn quít lấy Tống Thanh Huy dậy, bọn họ như thần tiên quyến lữ, thiết mặn nồng đến xếp hàng lấy cơm cũng dính , rõ ràng càng thêm săn sóc chịu thua kém khiến các bạn cùng phòng dồn dập rơi xuống nước mắt chua xót trong lòng.
Mà đóa hoa hồng còn sót vẫn luôn đó Sở Hàm, hề thông cảm cho bọn họ chút nào, trái về những ái mộ Tống Thanh Huy với bọn họ.
Diệp Tiểu Muội ở trong đám xếp hàng, cũng tựa ở vai Tống nhắc tới vấn đề tương tự, cô là dấu chuyện, rõ ý đồ của , đó gọn gàng dứt khoát hỏi: "Nữ sinh ở căn tin hả?"
Tống Thanh Huy mỉm cô, lắc đầu.