"Vậy áp lực của lớn ?"
Diệp Tiểu Muội kéo cổ họng bắt chước giọng của chị Chí Linh: "Cố lên cố lên
cố lên."
"…" Tống Thanh Huy bất đắc dĩ gật đầu, "Sẽ cố."
Nuôi một nhóc tiêu tiền như thế, cố lên . Giờ cũng áp lực như núi .
Diệp Tiểu Muội cũng hiểu với thuộc tính của , thương lượng xong chuyện lớn, lôi kéo ngọt ngào rót canh mật: "Anh Tống thật , hào phóng thiện lương quan trọng là đảm đương, quá trai . Đổi thành tên đàn ông khác, chắc chắn hẹp hòi keo kiệt cho em đầu tư, chừng còn mắng em là con đàn bà phá sản…"
Tống Thanh Huy nhíu mày: "Con đàn bà phá sản?"
Diệp Tiểu Muội chớp mắt một cái: "Vợ chồng cãi đều chửi như thế ?"
Người khác thể như , thế nhưng hai chữ "đàn bà" đặt ở Diệp Tiểu Muội, Tống Thanh Huy thật cách nào thẳng.
Anh như , Diệp Tiểu Muội lập tức tràn đầy phấn khởi hỏi: "Vậy em là cái gì?"
Tống Thanh Huy trầm ngâm một chút, dục vọng sống trả lời: "Tiểu tiên nữ… Phá sản?"
Diệp Tiểu Muội quả nhiên vô cùng vui vẻ, tiểu tiên nữ phá sản còn , dựa lên vai Tống đắc ý : "Có phá sản nữa cũng là chính chọn."
Lúc là Tống đòi c.h.ế.t đòi sống xin cô gả cho ~
Tống Thanh Huy giả vờ điềm đạm gật đầu thở dài, đúng là tự tìm, cũng vui vẻ chịu đựng.
Chuyện đầu tư cứ như vui vẻ quyết định, Diệp Tiểu Muội tích cực chuẩn xong tiền bạc, nhưng vẫn đợi đến cuối học kỳ Sở Hàm mới đến tìm cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-440.html.]
Sở Hàm tự đến tìm Diệp Tiểu Muội, chủ yếu cũng vì lấy tiền, mà là thương lượng chuyện ăn với Diệp Tiểu Muội, cô quyết định hũ vàng đầu tiên bắt đầu từ quần áo nữ.
Ở những lĩnh vực khác, Diệp Tiểu Muội thể quyền lên tiếng, thế nhưng ăn mặc quần áo gì đó, cô gái còn thời trang hơn sống từ thế kỷ hai mươi mốt như cô . Có điều Diệp Tiểu Muội thể xưng là vô sư tự thông đối với cuộc sống phóng túng, Sở Hàm cảm thấy cô hẳn cũng đủ kỹ năng thời trang, vì thế kinh doanh quần áo nữ, thương lượng với Diệp Tiểu Muội là chính xác sai.
Ớ HẬU QUÊ
"Trước mở tiệm, học kỳ kế chúng thăm dò sâu cạn ở trường học, chị tìm xong mấy thợ may, đơn thì bảo các cô , sợi tổng hợp gì đó chị cũng con đường…"
Đã lâu, Diệp Tiểu Muội cũng nhớ tới nữ chính rốt cuộc bắt đầu giàu từ quần áo nữ , nhưng cô tràn ngập tự tin đối với chị gái, chút do dự ủng hộ: "Em cảm thấy , chúng cứ như thế!"
Sở Hàm đột ngột đánh gãy, cô cũng tức giận, tiếp tục : "Nghỉ hè các em sắp xếp gì ? Chị định mấy bộ quần áo bày bán vỉa hè, chờ học nhờ Tiểu Muội mời chào khách hàng, dung mạo em xinh như , khí chất , ở trường học cũng là nổi tiếng, em mặc quần áo chắc chắn nhiều đều mua theo."
Đó là đại ngôn ! Diệp Tiểu Muội thích phận , điên cuồng gật đầu tỏ vẻ đồng ý kiến nghị của chị gái, đồng thời đắc ý tính toán, "Như mỗi ngày em đều quần áo mới mặc ."
" ." Sở Hàm cũng hí hí gật đầu, "Tiểu Muội em vẽ, kiểu gì mặc chắc chắn thức còn thể tự vẽ chị chị, về phía sợi tổng hợp chị sẽ nghĩ cách giải quyết, em chỉ cần chờ mặc quần áo mới em thích nhất là ."
Diệp Tiểu Muội hai mắt sáng lên, "Vậy thì quá , hè đến, vặn thể mặc đủ loại váy đẽ."
"Đáng tiếc sắp nghỉ ." Sở Hàm dụ dỗ từng bước hỏi, "Tiểu Muội nghỉ hè ở Bắc Kinh bày sạp với chị ?"
Có váy mặc, Diệp Tiểu Muội chút do dự gật đầu: "Muốn ."
Đáng tiếc Diệp Tiểu Muội gật đầu cũng vô dụng, nghỉ hè cô về nhà với ba Diệp Tam và Tống.
Nghỉ hè văn kịp thu hoạch vụ thu, ba Diệp về nhà giúp đỡ kiếm công điểm, từ khi Diệp Tiểu Muội thi lên đại học, hộ khẩu cũng chuyển tới Bắc Kinh theo Tống, bây giờ Tống Thanh Huy trở về Song Cương việc cũng lấy công điểm, đương nhiên vì chuyện thu hoạch vụ thu, trở chủ yếu đến thương lượng chuyện lễ cưới với đội trưởng Diệp bọn họ.
Trước đó hôn nhân của hai nhà bàn xong, ở Song Cương một lễ cưới, về Bắc Kinh còn một cái nữa, bây giờ một học kỳ qua, lễ cưới ở Bắc Kinh cũng nên theo lịch trình, việc do Diệp Tiểu Muội cùng thương lượng với Tống ch Tống Tống, ngày tháng lễ cưới gì bất ngờ xảy thì mùa đông, chủ yếu là nhà họ Diệp ở xa đến Bắc Kinh một chuyến dễ dàng, nhất sắp xếp thời tiết nông nhàn, như bọn họ còn thể thuận tiện ở Bắc Kinh chơi mấy ngày.