Nếu như thể, Diệp Thư Hoa thật hy vọng ba mỗi ngày đều về nhà.
Chẳng qua lúc Diệp Quân Hoa đang việc trong ruộng, tạm thời cảm giác sự nồng nhiệt của em gái đối với .
, ngày nghỉ hiếm thấy đồng chí công nhân cũng thể ở nhà ngủ ngon, trái sáng sớm theo đại đội xuống ruộng việc.
Trái nhà họ Diệp cũng thiếu mấy điểm công , lúc Diệp Quân Hoa trở thành nhân viên thực tập của xưởng dệt ở huyện, đội trưởng Diệp lập tức lên tiếng, huyện thì thể mất gốc, vĩnh viễn là con trai của nông dân, cho nên về nhà cũng xuống ruộng việc.
Lúc Diệp Quân Hoa quá hiểu dụng ý của cha , khi lời mấy , mới chậm rãi hiện mỗi về nhà, các đội viên đều yêu quý hơn .
Ngay cả cũng thỉnh thoảng sẽ xúc động, nhắc đến việc ở xưởng dệt, trong đội còn mấy lời ghen tị, càng về càng ngừng khen ngợi .
Hôm nay, thói quen về nhà ruộng của Diệp Quân Hoa duy trì nửa năm, mà danh tiếng trong đại đội của cũng trực tiếp dồn ép sát gần đội trưởng Diệp, biểu hiện cụ thể chính là mấy bà cụ thích mai trong đại đội, ai là giới thiệu đối tượng cho .
Nghe "giới mai" xem Diệp Quân Hoa như tượng đài, ai thể mai cho , lập tức sẽ trở thành mai đáng tin nhất của mười dặm tám thôn quanh đây, trong giới mai còn vua, cho nên các bà mai cạnh tranh kịch liệt.
Chỉ cần Diệp Quân Hoa về nhà, ngày hôm đó nhà của nhà họ Diệp sẽ tấp nập , vì trêu ghẹo, ngưỡng cửa nhà bọn họ sớm muộn cũng mấy bà mai đạp hư.
Hôm nay cũng giống như , rõ đám Diệp Quân Hoa xuống ruộng việc, những bà cụ lớn tuổi xuống ruộng kiếm điểm công phiên chạy đến nhà họ Diệp, đại khái bọn họ cảm thấy cô gái hiểu chuyện đời là nơi dò hỏi tin tức nhất, dù đội viên đều từ nhỏ Diệp Tiểu Muội chạy theo ba của , cô khẳng định càng rõ ràng Diệp Quân Hoa thích loại cô gái gì hơn khác.
Thật suy nghĩ của các bà cũng sai, chính là tới quá đúng lúc, Diệp Thư Hoa một lòng nhớ đến thịt ba chỉ mà cô khóa ở tủ quầy, hứng thú tiếp chuyện với các bà . Một đám khách vui vẻ đến, vui mà về, cuối cùng thu hoạch gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-54.html.]
Chờ Vương Thúy Phân tan về nhà , mấy bà bác cũng sạch, trong nhà chỉ còn con gái ngốc của bà , Vương Thúy Phân cửa còn chút kỳ lạ xung quanh. "Sao hôm nay nào đến nhà?"
Diệp Thư Hoa tiếng của , lập tức giống như học sinh tiểu học tiếng chuông tan học, phút chốc bật dậy từ băng ghế chạy thẳng đến bên cạnh Vương Thúy Phân, hai mắt sáng ngời, còn kém vẫy đuôi: "Mẹ, về ."
Vương Thúy Phân cô mấy , thấy con bé ngốc trả lời vấn đề của bà , thể khác hơn là bất đắc dĩ lặp : "Mẹ hỏi hôm nay nào đến nhà ?"
"Có đến, chẳng qua đều hết ." Diệp Thư Hoa rõ ý trong đó, trả lời qua loan, cái miệng nhỏ nhắn liên thanh giống như dây pháo nổ đùng đùng : " ơi, buổi sáng chú năm hàng xóm đưa miếng thịt đến, là nhờ chú mua giúp, con khóa trong tủ quầy , bây giờ lập tức lấy ngay, chờ một lát nữa nấu thế nào ạ?"
Sau khi Diệp Thư Hoa lấy thịt xong thì trực tiếp nấu chiên xào gì cả, trái ngoan ngoãn bỏ thịt tủ khóa , chờ Vương Thúy Phân về, cũng là cô tin tưởng tài nghệ của , mà là khi Vương Thúy Phân dặn dò, hôm nay sẽ về nhà để nấu cơm.
Nghe lời của trứng gà ăn, hôm nay Diệp Thư Hoa giống như con lừa già củ cà rốt treo đầu giày vò, cô gái nghịch ngợm con nhà giàu biến thành một đứa bé ngoan. Chẳng qua nếu Vương Thúy Phân cố ý dặn dò, khẳng định cô dùng bản lĩnh của , chén sạch miếng thịt .
Đáng tiếc Vương Thúy Phân hiểu sự vất vả nhẫn nhịn của cô, khi con gái nhỏ liên thanh lấy thịt, Vương Thúy Phân bình tĩnh chặn : "Đừng lấy, buổi trưa ăn thịt."
Diệp Thư Hoa dám tin lỗ tai của : "Tại mua thịt ăn?"
"Giữ buổi tối ăn." lúc thể mời Tiểu Tống uống mấy ly.