Chiêu Đệ chìm đắm trong dòng suy nghĩ của bản , cho đến lúc học cũng tập trung giảng.
Giáo viên cầm viên phấn gõ hai bảng đen để nhắc nhở cô cũng tác dụng, cuối cùng chỉ thể điểm danh đến tên cô cả lớp.
"Giang Chiêu Đệ, lên lớp tập trung giảng, lặn mất."
Đám học sinh trong lớp thấy Chiêu Đệ điểm danh, bắt đầu nhao nhao đầu tò mò cô .
Rõ ràng là các bạn học chỉ tò mò cô , Chiêu Đệ cảm thấy bọn họ đang thầm nhạo , cảm thấy vô cùng mất mặt.
Vậy nên cô miễn cưỡng gạt những chuyện liên quan đến Úc Thừa sang một bên, tập trung giảng bài.
Sau khi tan học buổi chiều, vẫn là Tô Uyển Ngọc đến đón Giang Miên Miên đến xưởng vận chuyển ăn cơm.
Giang Miên Miên nắm tay bà phấn khởi : "Mẹ, hôm nay Úc đến trường thăm con đấy, bọn con còn ăn cơm cùng nữa."
"Úc Thừa đến ư? Bây giờ ở ? Cậu quan tâm gia đình chúng như , chúng chiêu đãi đàng hoàng mới ." Tô Uyển Ngọc xong vẻ mặt cũng lộ vài phần ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Giang Miên Miên : "Ăn cơm xong liền nông trường thăm , đó trực tiếp trực thăng về thủ đô luôn ạ."
"Ngồi trực thăng về thủ đô ư?"
Tô Uyển Ngọc vô cùng ngạc nhiên, loại đồ vật thứ thường thể .
Xem bối cảnh gia đình Úc Thừa còn hùng mạnh hơn so với tưởng tượng của bà, nhưng chuyện cũng chẳng liên quan gì tới gia đình cả.
Nên Tô Uyển Ngọc cũng chỉ ngạc nhiên một lúc thôi: "Vậy thì thật đáng tiếc quá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-van-ta-giup-ca-nha-lam-giau/chuong-297.html.]
Giang Miên Miên cũng gật đầu tán thành, đó lôi chiếc đồng hồ quả quýt đang treo cổ , đưa cho bà xem: "Mẹ, Úc còn tặng quà sinh nhật cho con nữa đấy, , là một chiếc đồng hồ quả quýt ."
Tô Uyển Ngọc qua, chỉ chiếc đồng hồ ít nhất cũng mấy trăm đồng, nhớ đến chiếc đồng hồ Titoni mà tháng Úc Thừa tặng .
Bình thường bà dùng đến nên đưa cho Giang Trường Hải đem theo xài, ông còn chê đó là đồng hồ nữ, đành để đeo .
Vốn dĩ bà nhận chiếc đồng hồ ngại , ngờ tới quà của con gái còn quý giá hơn cả cái của bà nữa!
Haiz, đứa nhỏ Úc Thừa cho nhà họ tiền, tặng cả quà, bây giờ còn sắp xếp công việc cho Giang Trường Hải nữa, sớm trả xong ơn cứu mạng cho gia đình họ .
Mộng Vân Thường
Sau họ cũng qua , trả phần ân tình cho !
bà cũng trách Giang Miên Miên tự ý nhận món quà quý giá như , nghĩ rằng con gái tuổi còn nhỏ, giá trị của chiếc đồng hồ quả quýt , chỉ nhẹ nhàng dạy cô: "Miên Miên, Úc của con tặng con chiếc đồng hồ , đắt tiền, chúng thể nhận những món quà quý giá như của nữa, ?"
"Vâng, , con ." Giang Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu, cũng giải thích thêm, dù gì thì việc cô nhận đồng hồ của là sự thật.
Hơn nữa họ hàng xa của Úc Thừa tặng quà cho nhà họ, cứ khăng khăng nhận thì cũng quá xa cách .
Lần lúc gọi điện hỏi thăm Úc Thừa, khi nào là sinh nhật , nhà cũng chuẩn quà tặng .
Hai con nắm tay đến xưởng vận chuyển, đúng lúc gặp Giang Trường Hải tan , đang cửa nhà vệ sinh chờ họ.
Tô Uyển Ngọc kể chuyện cho ông : "Anh Hải, hôm nay Úc Thừa đến trường học thăm Miên Miên, còn tặng con bé một chiếc đồng hồ đắt tiền, là quà sinh nhật sớm."
Giang Miên Miên vô cùng phối hợp lôi chiếc đồng hồ quả quýt từ trong áo cho cha cô xem, Giang Trường Hải qua ha hả: "Chiếc đồng hồ đúng là đấy, hợp với con gái cha, mắt của thằng nhóc đúng là tồi."
Tô Uyển Ngọc Giang Trường Hải mà vẫn còn , tức giận nhéo chỗ thịt ở eo ông: "Anh Hải, đang em ? Úc Thừa tặng nhà chúng nhiều thứ như , ân tình gì thì cũng trả hết , chúng thể tiếp tục nhận thêm đồ của nữa ."