Tô Uyển Ngọc kịp thời lên tiếng, giọng dịu dàng giải thích: "Mẹ , hai đứa trẻ là con cái nhà hàng xóm, chúng qua tìm Miên Miên cùng bài tập ạ."
Lý Lan và Vương Lợi, hai cô bé ăn mặc sạch sẽ, tươm tất, bước tới chào hỏi lễ phép: "Cháu chào bà Giang ạ."
"Ôi chao, ngoan quá, ngoan quá!" Trương Quế Hoa (Bà Giang) híp mắt. Bà đẩy hai đứa cháu nội là Chí Văn và Chí Võ qua: "Nào, Chí Văn, Chí Võ! Hai đứa qua đây chơi với chị con." Bà thấy điều kiện gia đình của Lý Lan và Vương Lợi vẻ khá, quần áo đều là hàng . Bà thầm nghĩ, để lũ trẻ nhà tiếp xúc, kết bạn với bạn bè trong phố là một chuyện .
Giang Miên Miên lanh lẹ dậy, cầu nối giới thiệu: "Anh cả, hai, đây là Vương Lợi, còn đây là Lý Lan."
"Miên Miên, tụi em đang học bài ? Bài tập của xong hết ?" Chí Văn chỉ chồng sách bàn ăn, khẽ.
Vương Lợi thấy chữ "bài tập", bé vỗ vai Chí Võ như tìm thấy tri kỷ, đắc ý đồng cảm: "Ha ha, tụi đúng là t.h.ả.m thương quá nhỉ!"
Chí Võ méo mặt, đưa tay cánh tay rám nắng của , âu sầu: "Chứ còn gì nữa! Chẳng những chơi, còn bắt đồng việc nữa chứ!"
"Ôi em!" Vương Lợi tràn đầy cảm khái: " quá đồng cảm với cảnh ngộ của . So với , đúng là hạnh phúc hơn nhiều. Bố cả ngày, chẳng thời gian quản thúc . Ngày nào cũng truyện tranh, cuộc sống thoải mái bao!"
Trước , mỗi nghỉ hè, dường như lúc nào lũ trẻ cũng tự do chạy nhảy khắp xóm, quang minh chính đại mà truyện tranh. Nghĩ , kỳ nghỉ hè năm nay chắc chắn là vẫn chơi đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-van-ta-giup-ca-nha-lam-giau/chuong-522.html.]
" đó, cả! Bài tập của mấy xong hết ?" Miên Miên hai ông , trêu đùa: "Anh xem , phơi đến mức em thành cái hình dáng gì luôn ?" Cô bé thừa , Chí Văn và Chí Võ lúc nào cũng điên cuồng chạy nước rút bài tập vài ngày cuối khi nhập học.
Trương Quế Hoa cháu gái đang nô đùa, gương mặt rạng rỡ hẳn lên, vui tươi : "Nói kỳ nghỉ hè chắc chắn là vẫn chơi đủ đúng chứ?"
Miên Miên bà nội , vội vàng sang nịnh nọt: "Cảm ơn bà nội, cháu ngay bà đối với cháu nhất mà!"
"Ấy, con dâu cả, cầm rau và thịt gà qua đây . Mấy đứa tụi con ở trong trấn ăn gì cũng đều tốn tiền cả." Bà cụ lớn tuổi, một quãng đường dài nên chút mệt mỏi. Bà xuống sô pha, những đứa cháu đang khúc khích đùa.
Tô Uyển Ngọc đồng hồ, thấy đến giờ trưa, vội vàng : "Cảm ơn ! Mẹ xem đường xa thế còn xách theo, mệt bao chứ. Lần cứ để Trường Hải về lấy là ạ." Cô mật đỡ chồng.
Mộng Vân Thường
"Thế chứ?" Bà Quế Hoa xua tay. "Mấy cái măng non cứ ăn lúc mới ngon, qua vài ngày là già khằn mất. Măng là hôm qua thằng hai và thằng ba lên rừng hái đấy, là món mà Miên Miên thích ăn nhất. Cháu gái mê ăn thì dù mệt hơn nữa thì cũng đáng!"
Tô Uyển Ngọc bảo chồng nghỉ sô pha phòng khách: "Mẹ, nghỉ một lát nhé, con nấu bữa trưa. Để tụi nhỏ tự chơi ạ."
"Được, con cứ bận , cứ mặc kệ ." Bà hiền.