Xuyên Về Niên Đại Văn Ta Giúp Cả Nhà Làm Giàu - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:04:51
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Đại Sơn rít một t.h.u.ố.c lá sợi, chậm rãi tiếp:

— Hơn nữa, nhà thằng cả cũng chỉ một đứa con gái. Cho nó học vài năm, kén rể cũng dễ tìm nhà khá hơn.

Nói thì dễ, nhưng trong thôn đều : trừ mấy tên vô công nghề lêu lổng thì ai cam tâm để con trai ở rể. Không chỉ đời chỉ trỏ, mà còn thấy với tổ tông.

Nhắc đến chuyện , Trương Quế Hoa lập tức nổi cơn tam bành:

Mộng Vân Thường

— Cũng tại thằng cả lén vứt mấy thứ t.h.u.ố.c nên mới thai! Nếu nó chịu sinh cho một đứa con trai bụ bẫm, chẳng hai lời mà cho cả cháu trai, Chí Văn, Chí Võ học hết!

Nói tới đó, bà càng tức. Vợ chồng già khuyên , mắng , hết cách mà vẫn chẳng đổi thằng con cả. Sau cháu trai thì nhiều lên thật, nhưng nghĩ , chịu thiệt nhất vẫn là .

Giang Đại Sơn khoát tay:

— Thôi, lấy tiền .

Trương Quế Hoa hậm hực lau mặt, mở rương lấy tiền, nhưng miệng vẫn quên lầu bầu:

— Biết vài năm nữa thằng cả nghĩ thông, chịu sinh đứa con trai? Ai mà !

chính bà cũng hiểu rõ: nhiều năm , khi Giang Trường Hải thẳng rằng sinh thêm con, bà như tiếng nổ "ầm" trong đầu. Bà suýt ngã lăn vì tức — con trai cả chỉ là đứa đầu lòng, mà còn là cháu trưởng của nhà họ Giang!

Thế mà nó quyết tâm chỉ nuôi một đứa con gái Tam Nha, chịu sinh thêm. Nghĩ cũng buồn : tính tình của nó nuông chiều đến mức , bà chẳng cũng góp phần lớn , mà còn trách ai?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-van-ta-giup-ca-nha-lam-giau/chuong-9.html.]

Giang Đại Sơn vẫn bình tĩnh như :

— Tính thằng cả bà còn lạ gì? Nó mà quyết, mười con trâu cũng chẳng kéo .

Hồi đó, xung quanh thiếu cô gái , nhưng chẳng ai lọt mắt nó. Hai đứa em trai đều lập gia đình cả , chỉ riêng nó vẫn lông bông một . Mãi tận năm hai mươi bốn tuổi, cháu trai cháu gái đầy đàn, nó mới gặp Tô Uyển Ngọc — cô thanh niên trí thức đưa về nông thôn cải tạo.

Chỉ thấy thôi "nhất kiến chung tình", khăng khăng đòi cưới. Không cưới thì thà độc cả đời. Vợ chồng già lay chuyển , cuối cùng đành "bóp mũi" mà chấp nhận, coi như rước thêm một cái "phế vật" nhà để nuôi.

Trương Quế Hoa nhớ , giận đến mức vỗ đùi cái bốp:

đời tạo nghiệp gì mà sinh cái thứ đòi nợ như chứ!

Thực trong mấy chị em dâu, bà là sinh cháu trai đầu tiên nên cha chồng xem trọng hơn vài phần. Con trai cả trai, miệng ngọt, ngày ngày cha vui đến nở mũi. Vì mà dù bà thiên vị, nuông chiều cũng là chuyện đương nhiên.

Vì thế nên đến khi các em mới tám tuổi xuống đồng việc, thằng cả mười mấy tuổi vẫn còn ngày ngày ngoài đồng chạy nhảy, đào trứng chim, chặt cây nghịch ngợm. Cha chồng cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Tới tận mười bốn tuổi mới chịu bước chân xuống ruộng, nhưng bao lâu kêu khổ, kêu mệt, dăm ba lát là bỏ ngang. Một ngày xuống đồng chẳng bao nhiêu công điểm.

 

 

 

 

Loading...