Xuyên Về Sinh Tồn Giữa Loạn Thế Ta Làm Phúc Thê Nhà Nông - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:12:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuẩn phòng ngự

Trong phủ Tri Châu, Lưu Kỷ Nam lớn : "Tốt, thành công đốt cháy lương thảo địch quân, chư vị tráng sĩ công lao nhỏ, đặc biệt là hai vị tráng sĩ nhà họ Lục, những mưu lược mà còn dũng cảm phi thường, đáng khen thưởng."

Lục Văn Trung chắp tay khiêm tốn : "Đa tạ Lưu đại nhân quá khen, đây là phận sự của thảo dân. Thảo dân cũng chỉ là để bảo vệ tính mạng nhà, hơn nữa, cũng nhờ sự ủng hộ của Lưu đại nhân và La thống lĩnh, kế hoạch mới thể thi hành, thảo dân dám nhận công."

La Hùng bên cạnh vui vẻ : "Ai, đừng khiêm tốn, hai ngươi quả thật công lao nhỏ. Ta mấy binh lính , hai ngươi còn mang theo mê dược, giữa chừng phối hợp ăn ý, mới khiến kế hoạch thuận lợi thực hiện."

Gà Mái Leo Núi

Lưu Kỷ Nam hứng thú hỏi: "Ồ, mê dược, hai ngươi cách nào mà ?"

Lục Văn Thanh : "Bẩm đại nhân, thảo dân một song sinh, hiểu một chút y thuật, mê d.ư.ợ.c là do y nghiên chế."

Lưu Kỷ Nam : "Xem mấy vị tráng sĩ nhà họ Lục đều là tài hiếm . Tuổi còn trẻ mà tài năng và năng lực như , tồi, tương lai ắt thành đại nghiệp."

Lục Văn Trung và Lục Văn Thanh đồng thanh : "Đa tạ đại nhân quá khen."

Lưu Kỷ Nam tiếp tục hỏi: "Lương thảo địch quân đốt cháy, theo ý kiến của hai vị tráng sĩ, tiếp theo nên ứng phó thế nào?"

Lục Văn Thanh : "Lương thảo địch quân đốt cháy, lương thảo mới của bọn chúng nhanh nhất cũng hai ngày mới đến. Mà khi lương thảo đến, bọn chúng ít nhất cần một ngày để chỉnh đốn mới thể tấn công Tề Châu. Vậy nên, chúng còn ba ngày để chuẩn ."

La Hùng : "Không sai, ít nhất ba ngày quân Nam Việt sẽ tấn công nữa."

Lưu Kỷ Nam : "Tốt, hai vị tráng sĩ vất vả , hết hãy về nghỉ ngơi một chút, tối nay xin mời đến phủ Tri Châu, cùng thương nghị cách ứng phó với cuộc tấn công Tề Châu ba ngày ."

Lục Văn Thanh và Lục Văn Trung đều đáp: "Dạ." Nói vài câu xong liền rời khỏi phủ Tri Châu, họ bận rộn cả đêm, quả thực mệt mỏi.

Lục Văn Thanh tìm Lục Dũng và những khác, báo tin bình an cho họ. Còn Lục Văn Trung tìm Liễu Hàm Phù. Ngày hôm qua với quyết tâm c.h.ế.t, nay thể bình an trở về nên tìm Liễu Hàm.

Liễu Hàm Phù khi những việc Lục Văn Thanh và Lục Văn Trung , tâm trạng vô cùng phức tạp, nàng vui lo lắng. Vui vì Lục Văn Trung và Lục Văn Thanh trưởng thành nhanh chóng như .

Họ binh thư bao lâu nay uổng phí, kỳ thực trong thời gian , nàng cảm nhận rõ rệt sự đổi của mấy nhà họ Lục, đặc biệt là Văn Thanh. Khi Liễu Hàm Phù mới quen, y vẫn chỉ là một thiếu niên nông dân chỉ lên núi bắt chim nhặt củi, mà chỉ trong vòng một năm, là dũng sĩ thể thâm nhập doanh trại địch đốt lương thảo .

Lo lắng là họ những việc nguy hiểm như , chỉ cần một chút sơ sẩy, tính mạng sẽ khó giữ.

họ thành công, tranh thủ thêm thời gian cho Tề Châu. Lục Văn Trung ôm Liễu Hàm Phù : "Phù nhi, cảm ơn nàng, nếu nàng, chúng sẽ cơ hội binh thư, cũng sẽ thành quả ngày hôm nay."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-110.html.]

Lục Văn Trung đây luôn tự cho chỉ là một thợ săn, ngoài săn b.ắ.n thì chẳng gì khác. Ngay cả khi cưới Liễu Hàm Phù, trong lòng vẫn tự ti, cảm thấy xứng với Liễu Hàm Phù. Sau khi loạn thế đến, lo lắng thể bảo vệ vợ con. Thành công , khiến nhận cũng chỗ hữu dụng.

Hắn hạ quyết tâm, bảo vệ nhà trong loạn thế , bản trở nên mạnh mẽ. Vì thế đạo loạn, thì trở thành bến đỗ an cho nhà trong loạn thế.

Cha con nhà họ Lục chiều hôm đó trở về tiểu viện một chuyến. Bạch thị thấy họ đều bình an trở về thì đỗi vui mừng, cho họ một bữa cơm thịnh soạn. Ăn xong, Lục Dũng tiếp tục dẫn Lục Văn Long và Lục Văn Kiệt đến tường thành, Lục Văn Trung và Văn Thanh phủ Tri Châu, Văn Nghĩa hiệu thuốc. Y hai ngày nay đều theo quân y ở hiệu t.h.u.ố.c giúp đỡ, cũng học nhiều.

Trong phủ Tri Châu, Lưu Kỷ Nam, La Hùng, Lục Văn Thanh, Lục Văn Trung, cùng ba vị tướng lĩnh đều đang trong phòng.

Lưu Kỷ Nam hỏi: "Nếu lương thảo địch quân đến, ba ngày nhất định sẽ đại cử tấn công Tề Châu của , chư vị diệu kế gì ?"

La Hùng hết : "Mũi tên của chúng còn nhiều, một khi địch quân trở , e rằng thể chống đỡ bao lâu."

Văn Thanh : "Lưu đại nhân, tại hạ một kế."

Lưu Kỷ Nam : "Lục tiểu tráng sĩ xin cứ ." Văn Thanh : "Chúng thể nghiền ớt thành bột, bột ớt thành đạn viên, đến lúc đó sẽ b.ắ.n . Bột ớt một khi bay mắt, địch quân cũng sẽ tổn hại?"

Lưu Kỷ Nam : "Tốt, lập tức hạ lệnh cho thu thập tất cả ớt trong thành. Còn gì khác ?"

Lục Văn Trung : "Chúng thể chuẩn dầu hỏa, hoặc dầu mè. Một khi địch quân tiếp cận tường thành, liền đổ dầu, đó b.ắ.n tên lửa."

La Hùng gật đầu : "Phương pháp cũng , Tề Châu trù phú dầu mè, lúc trong thành hẳn còn nhiều."

Lưu Kỷ Nam : "Tốt, hạ lệnh đem tất cả dầu mè trong thành đều mang đến, đặt tường thành."

Văn Thanh tiếp lời: "Chúng còn thể thiết lập một chướng ngại vật ở cổng thành, ví dụ như cọc gỗ chắn ngựa, ví dụ như đào một cạm bẫy, còn thể chế tạo một thứ để gia cố cổng thành."

Lưu Kỷ Nam : "Ồ, cổng thành nên gia cố như thế nào?"

Lục Văn Trung : "Bẩm đại nhân, tam của thảo dân là thợ mộc, y lẽ cách."

La Hùng xong : "Nhà họ Lục quả nhiên là tàng long ngọa hổ, nghề gì cũng ."

Những còn bổ sung thêm một vài ý kiến. Lưu Kỷ Nam xong liền cho mấy xuống công tác chuẩn .

 

Loading...