Xuyên Về Sinh Tồn Giữa Loạn Thế Ta Làm Phúc Thê Nhà Nông - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:05:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

- Lại khởi hành -

Sáng sớm hôm , khi dùng xong bữa sáng, nhà họ Lục tiếp tục lên đường. Lần , họ đẩy xe cút kít nữa, bởi vì đường là dân chạy nạn, đẩy xe quá chướng mắt tốn sức.

Ngọc Phù may thêm mấy cái túi lớn cho mấy cha con nhà họ Lục và Liễu Văn Văn. Mỗi cái túi đều đựng lương khô, nước, t.h.u.ố.c viên, dây thừng, mồi lửa, còn thêm một ít vải dầu và y phục.

Ở cổng thành, Văn Thanh quỳ xuống mặt Lão gia tử Lục, Lục Dũng và Bạch thị : “Gia gia, phụ , mẫu , Văn Thanh bất hiếu, thể ở bên cạnh để tận hiếu. Sau mong hãy tự chăm sóc bản cho . Người hãy yên tâm, nhất định sẽ cố gắng lập công dựng nghiệp, rạng danh gia tộc Lục thị chúng .”

Lão gia tử Lục : “Đứng dậy . Nam nhi nên chí hướng. Con chí hướng , và cha con đều vui. Chúng cầu con lập công dựng nghiệp, chỉ mong con bình an vô sự là đủ . Nhớ kỹ, gia đình chúng ở Kiềm Châu đợi con, bất luận kết quả , con cũng trở về nhà.”

Lục Dũng cũng : “Gia gia con sai. Đã chọn ở thì hãy an tâm ở . Con yên tâm, đường còn mấy ca ca con, sẽ chuyện gì . Chúng sẽ đến Kiềm Châu tìm chỗ an , con đến Kiềm Châu tìm chúng .”

Dù Bạch thị trong lòng muôn phần nỡ, nhưng vẫn : “Đi . Bất luận con gì cũng rằng, chúng vĩnh viễn đợi con trở về nhà.”

Văn Thanh gật đầu, đó khấu một cái đầu, dậy Lục Văn Trung : “Đại ca, đường , gia gia, phụ , mẫu và tẩu tẩu đều nhờ cậy .”

Lục Trung vỗ vai y : “Yên tâm , gia đình cứ giao cho . Một ở Tề Châu chú ý an . Đợi khi gia đình an , sẽ đến tìm .”

Lục Văn Thanh gật đầu, đó lượt cáo biệt những khác, còn ôm Điềm Điềm một lúc.

Lão gia tử Lục lên trời : “Thôi , thời gian cũng còn sớm nữa, chúng lên đường thôi, con cũng trở về .”

Nói xong, những nhà họ Lục liền từ từ khỏi cổng thành. Văn Thanh đợi bóng dáng những nhà họ Lục khuất khỏi tầm mắt, thêm một lúc mới xoay trở . Y thầm thề, bản tạo dựng chút danh tiếng trong thời loạn lạc , để gia đình còn bôn ba nữa.

Nhà họ Lục lên đường, vẫn là Lục Dũng và Lục Văn Trung phía , Bạch thị và Liễu Văn Văn bảo hộ Ngọc Phù giữa, Ngọc Phù ôm Điềm Điềm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-116.html.]

Văn Kiệt bên cạnh Bạch thị, Lão gia tử Lục dẫn Văn Long, Văn Nghĩa phía . Trong tay tất cả đều cầm vũ khí.

Không Văn Thanh, đều chút quen. Lúc Văn Thanh ở đây, lúc nào cũng chuyện hết lời. Giờ y còn trong đội, cảm thấy chút quen.

Tuy nhiên, tất cả đều y chọn con đường yêu thích, là thì đều nên mừng cho y.

Điềm Điềm hơn năm tháng , đường cứ ê a gọi, vô cùng đáng yêu. Ngọc Phù ôm mỏi, những khác liền ôm.

Gà Mái Leo Núi

Vì chiến loạn, đường là dân chạy nạn. Mặc dù một ít đẩy xe cút kít, cũng những như nhà họ Lục mang theo gói ghém, nhưng đại đa đều gì cả.

Những gì đó liền trừng mắt hung ác những mang theo gói ghém hoặc đẩy xe. Nhà họ Lục vì tất cả đều binh khí, thêm vẻ mặt hung tợn nên vẫn ai dám cướp.

Thế nhưng những khác thì t.h.ả.m . Đi suốt chặng đường, nhà họ Lục thấy hai gia đình đẩy xe và một gia đình mang gói ghém cướp. Nhìn thấy những ngã xuống vũng máu, Bạch thị thầm mừng vì nhà đẩy xe cút kít.

Đến trưa, vì đường quá nhiều dân chạy nạn, nhà họ Lục dựng lều nghỉ ngơi, chỉ tìm một nơi dựa lưng cây lớn để nghỉ.

Vì dân chạy nạn quá đông, Ngọc Phù chỉ lấy bánh lương khô cho , ăn kèm với nước.

Ngọc Phù tiên đút no Điềm Điềm, đó mới từ từ ăn bánh. Lão gia tử Lục ăn bánh lương khô : “Chúng gấp rút lên đường thôi. Con đường yên , tìm một nơi an để qua đêm.”

Ngọc Phù : “Hoang dã thì đáng sợ, chỉ là đường dân chạy nạn quá đông, tìm một nơi vắng để nghỉ, nếu khắp nơi đều là dân chạy nạn thì quả thực cũng an .”

Lục Dũng gật đầu : “Không sai, thì nhanh chóng ăn , ăn xong chúng tiếp tục lên đường.”

 

Loading...