Xuyên Về Sinh Tồn Giữa Loạn Thế Ta Làm Phúc Thê Nhà Nông - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:06:04
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Thủy Bảo Địa

Suốt ba ngày liên tiếp, Lục Dũng và Văn Nghĩa vẫn tìm nơi nào thích hợp. Văn Nghĩa : "Tẩu tử, chúng xa , nhưng vẫn chỗ nào thích hợp."

Liễu Hàm Phù suy nghĩ một chút : "Ta nghỉ ngơi ba ngày . Ngày mai để , tìm nốt cuối. Nếu vẫn tìm , chúng sẽ đổi sang chỗ khác."

Bạch thị : "Phải đó, cũng nhất thiết ở Lê Sơn, chúng chỉ cần tìm một thung lũng bằng phẳng một chút, ở là ."

Liễu Hàm Phù tuy gật đầu, nhưng trong lòng nàng vẫn cam. Nàng ngàn dặm xa xôi đến đây là tìm một nơi thế ngoại đào nguyên để an cư lạc nghiệp, chứ tùy tiện tìm một thung lũng nào đó mà ở ư?

Ngày thứ hai, là Văn Nghĩa và Liễu Hàm Phù tìm. Để tăng hiệu quả, Liễu Hàm Phù bảo hai tách tìm, dù tìm , khi trời tối tập hợp tại một chỗ.

Sau khi chia tay Văn Nghĩa, Liễu Hàm Phù cẩn thận tìm kiếm, nhưng tìm cả buổi sáng vẫn thấy gì.

Nhìn mặt trời treo lơ lửng giữa trung, trong lòng nàng chút thất vọng. Nàng lấy một bát cơm rang từ gian, ăn nghĩ, chẳng lẽ Lê Sơn thật sự nơi nào để an cư ?

Liễu Hàm Phù nghĩ thầm, nếu tìm , ngày mai chỉ thể những nơi khác tìm. Liễu Hàm Phù ăn xong, tìm một lúc, vẫn thấy gì. Nàng nghĩ, thôi bỏ , lẽ thật sự .

Ngay khi nàng định từ bỏ, nàng phát hiện phía xa dường như một sơn động, nhưng nàng quan sát một chút, vị trí nàng đang lẽ là giữa hai ngọn núi, chỗ như thể sơn động chứ.

Với kinh nghiệm khảo cổ nhiều năm của nàng, nàng cảm thấy sơn động tuyệt đối đơn giản. Vì , nàng quyết định xem xét. Đến khi gần, nàng mới phát hiện , đây một sơn động, mà là một khe núi kẹp giữa hai ngọn núi.

Liễu Hàm khe núi hẹp và sâu hun hút mắt, luôn cảm thấy bên trong hề đơn giản. Nàng nắm chặt cây đại đao trong tay, hít một , tiến khe núi.

Khe núi hẹp, chỉ đủ một . Hai bên là vách núi cao sừng sững, rừng cây rậm rạp gần như che khuất hết ánh sáng. Liễu Hàm Phù chỉ thể cẩn thận tới. Nàng chừng một khắc, vẫn thấy lối . Liễu Hàm Phù nghi ngờ liệu điểm cuối.

Nghĩ nghĩ , đến thì cứ xem thử. Nàng tiếp tục tiến về phía . Đi thêm chừng mười phút nữa, Liễu Hàm Phù thấy tiếng thác nước. Trong lòng nàng mừng rỡ, liền tăng nhanh bước chân.

Liễu Hàm Phù lâu thấy một khúc quanh. Nàng thầm nghĩ, chẳng trách thấy ánh sáng phía , thì một khúc quanh che chắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-135.html.]

Vừa qua khúc quanh đó, Liễu Hàm Phù thấy lối . Trong lòng đại hỉ, vội vàng chạy tới.

Ra khỏi khe núi, Liễu Hàm Phù cảnh tượng mắt cho ngỡ ngàng. Chỉ thấy phía là một bồn địa bao quanh bởi quần sơn. Bên tay trái Liễu Hàm Phù là một dòng thác nước từ núi đổ xuống ào ạt. Dưới thác nước là một con sông. Điểm cuối của con sông là vách núi đối diện thác nước. Liễu Hàm Phù nghĩ, hẳn là nó chảy một con sông ngầm lòng đất.

Con sông chia bồn địa hai. Bên dòng sông, tức là chỗ Liễu Hàm Phù đang , cao hơn một chút. Bên trái dòng sông, tức là phía đối diện, thấp hơn một chút.

hai bên đều bằng phẳng, giống như thảo nguyên, cây cối bụi rậm cao lớn, chỉ cỏ mọc tươi.

Liễu Hàm Phù , đây là một nơi phong thủy bảo địa tuyệt vời. Đây chẳng là nơi ẩn cư lý tưởng mà nàng hằng mơ ước ?

Nàng nghĩ, nơi nàng đang sẽ xây nhà. Bên sông sẽ dùng ruộng . Nàng xem xét xung quanh, càng càng ưng ý. Nơi đây, bốn phía đều núi vây quanh, đặc biệt an . Nàng xem lối nào khác . Đi một vòng, nàng phát hiện bên con sông, tức là chỗ con sông biến mất, một khe hở. Ngoài , trừ vết nứt mà nàng , thì còn lối nào khác nữa.

Nàng thấy trời còn sớm, xuống theo khe hở đó xem gì. Nàng từ từ xuống theo khe hở, đó là một con đường nhỏ cực kỳ hẹp và dốc.

Liễu Hàm Phù cứ theo con đường nhỏ xuống, mấy nàng suýt ngã. Sau nửa canh giờ, nàng đến cuối đường. Điều khiến nàng kinh ngạc hơn nữa là, nơi đây là chân núi Lê Sơn. Nàng cẩn thận phân biệt phương hướng, nàng phát hiện, đây là phía bên của Lê Sơn.

Nàng vui mừng khôn xiết. Nhìn mặt trời dần ngả về tây, lo Văn Nghĩa tìm thấy nàng, nàng đành lên núi, đến chỗ hẹn của họ.

Khi Liễu Hàm Phù đến, Văn Nghĩa đến, đang đợi với vẻ mặt lo lắng. Thấy Liễu Hàm Phù bình an trở về, Văn Nghĩa : "Tẩu tẩu, còn tưởng nàng gặp chuyện gì chứ, dọa sợ c.h.ế.t khiếp!"

Liễu Hàm Phù : "Xin , phát hiện một nơi, nên vòng một chút."

Văn Nghĩa : "Tìm ư?"

Liễu Hàm Phù mặt trời lặn xuống núi, : "Trời sắp tối , chúng về , về chuyện ."

Gà Mái Leo Núi

Văn Nghĩa gật đầu, hai liền về phía chân núi.

 

Loading...