Xuyên Về Sinh Tồn Giữa Loạn Thế Ta Làm Phúc Thê Nhà Nông - Chương 61: Di Thư

Cập nhật lúc: 2025-11-05 01:26:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Hàm Phù mở thư, đó là một phong di thư, đó : “Phù Nhi, khi con lá thư , còn ở thế gian. Đừng vì mà đau buồn, nguyện vọng của thành . Dù vẫn tiếc nuối thể ở bên con và Văn Văn quá lâu, tiếc nuối thấy hài nhi của con chào đời, nhưng thể gặp Văn Văn khi , nàng bình an vô sự, mãn nguyện lắm .”

“Phù Nhi, đời dì Liễu ngoài con và Văn Văn , còn nào khác. Nên nghĩ nghĩ , chỉ thể nhờ con hai việc. Thực , việc nên trực tiếp, nhưng thực sự nỡ phá vỡ cảm giác ấm áp của ngày hôm qua. Ta mười mấy năm trải qua cảm giác đó, nghĩ nghĩ , chỉ thể dùng cách để nhờ con.”

“Việc thứ nhất, là hậu sự của . Ta ngoài Lục gia và các con , còn nhân nào khác, nên hậu sự của cứ đơn giản mà thôi. Lục gia ở xa, đừng mất công chạy về thông báo cho họ nữa. Chỉ phiền con khi về giúp nhắn với Bạch tỷ tỷ một tiếng: xin tỷ , thể gặp mặt, và cũng cảm ơn tỷ . Tỷ là trụ cột duy nhất của ở Phong Châu thành mấy năm nay, nếu kiếp , vẫn cùng tỷ kết tỷ .”

“Việc thứ hai, là Văn Văn. Nàng tuy chỉ kém con hai tuổi, tuy một sức lực, nhưng tâm trí và kiến thức còn kém con xa. Sau khi , nàng trong thời loạn còn để sinh tồn, nên dì Liễu nhờ con, hãy đưa nàng về Lục gia với phận .”

“Trong hộp trang sức của tám mươi lạng bạc, và cả cái sân viện . Ta tuy sang tên cho Văn Văn, nhưng sân viện là của chồng thứ hai của . Dẫu Văn Văn con ruột của ông , nên các con khi lo liệu xong việc thì hãy mau chóng bán cái sân viện , kẻo phát sinh nhiều rắc rối.”

“Còn về bạc , con cần đưa cho Văn Văn. Nàng cách nào giữ tiền , con chỉ cần đảm bảo nàng ăn no mặc ấm là đủ. Số lương thực con và Văn Trung mua cho vẫn còn ở đất, chỉ lấy một ít, còn các con hãy mang về hết .”

“Văn Văn , nếu gặp đàn ông ý mà chê bai nàng, con hãy để nàng gả . Nếu gặp , chỉ mong con thể giữ nàng ở bên , xây cho nàng một sân viện nhỏ, để nàng tự do tự tại là , ngàn vạn đừng để nàng vết xe đổ của .”

“Còn về , hãy chôn bên cạnh trượng phu của . Chàng chôn Thập Lý Pha ngoài thành, tên là Trình Cương. Đời , nợ quá nhiều, hy vọng kiếp , thể trả cho .”

“Phù Nhi, ngàn lời vạn tiếng, chỉ gói gọn trong một chữ ‘cảm ơn’. Cuộc sống xin phó thác cho con. Hãy yên tâm, dì Liễu sẽ trời phù hộ cho các con. Liễu Tuyết tuyệt bút.”

Đọc xong thư, Liễu Hàm Phù thành tiếng. Những cảm xúc kìm nén bấy lâu cuối cùng cũng bùng nổ, nàng mất một đời .

Ba còn thấy Liễu Hàm Phù đều đỏ hoe mắt, Liễu Văn Văn càng ôm lấy Liễu Hàm Phù : “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, còn nương nữa !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-61-di-thu.html.]

Liễu Hàm Phù ôm nàng : “Sau tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ để bất cứ ai bắt nạt , nhà của chính là nhà của .”

Hai tỷ ôm nức nở, hai Lục Văn Trung cũng rưng rưng nước mắt cố kìm nén thành tiếng.

Không qua bao lâu, mấy mệt lử. Liễu Hàm Phù uống nước Lục Văn Trung đưa, thấm giọng, hoãn một lát mới : “Tướng công, hãy đến nghĩa trang mua một chiếc quan tài thật , đó mời mấy vị pháp sư đến siêu độ cho dì Liễu. Ngày mai liền hạ táng .”

Lại sang Lục Văn Kiệt : “Văn Kiệt, cổng thành tìm những phu xe về trấn Bạch Thủy, nhờ họ nhắn một lời đến lão Lý lái xe trong thôn, bảo ông với gia đình rằng chúng sẽ ở thành thêm vài ngày, để họ yên tâm, tránh việc nhà lo lắng. Sau đó khi về thì mua một ít đồ dùng để lo tang sự.”

Lục Văn Trung và Lục Văn Kiệt đều gật đầu, sửa soạn lo việc. Liễu Hàm Phù tiên bếp một chút đồ ăn, sáng nay dậy vẫn ăn gì. Liễu Hàm Phù việc gì quan trọng bằng sức khỏe, huống hồ bây giờ cũng lúc để đổ bệnh.

Lục Văn Trung và Lục Văn Kiệt lượt trở về. Mấy bố trí một linh đường đơn giản, bằng cố hữu, chỉ bốn họ canh giữ. Cứ thế, khi canh giữ trọn một đêm, sáng hôm , Liễu Tuyết hạ táng.

Bốn Liễu Hàm Phù quỳ mộ Liễu Tuyết, họ cũng thắp hương cho Trình Cương bên cạnh. Liễu Hàm Phù bia mộ : “Dì Liễu, dì hãy yên lòng , con sẽ chăm sóc Văn Văn thật , tuyệt đối để nàng chịu khổ, dì hãy an nghỉ.”

Liễu Văn Văn cũng : “Nương, con nhất định sẽ lời tỷ tỷ, sẽ sống thật , nương hãy yên lòng.”

Lục Văn Trung thắp một nén hương : “Dì Liễu hãy yên tâm, Lục Văn Trung xin thề mộ dì, sẽ chăm sóc Phù Nhi và Văn Văn cả đời. Văn Văn chính là ruột thịt của , tuyệt đối sẽ để ai bắt nạt nàng nữa.”

Nói xong, bốn cùng dập đầu, đó một lúc xuống núi trở về. Những sống mang theo hy vọng của khuất, họ còn nhiều việc cần .

Gà Mái Leo Núi

 

Loading...