Xuyên Về Sinh Tồn Giữa Loạn Thế Ta Làm Phúc Thê Nhà Nông - Chương 66: Phong Vân Nổi Dậy

Cập nhật lúc: 2025-11-05 01:26:28
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Văn Văn mới đến nhà họ Lục vài ngày, Văn Thanh và Văn Nghĩa trở thành "tiểu mê " của nàng. Tuy Liễu Hàm Phù và Lục Văn Trung ba vẫn luôn nhấn mạnh sức lực của nàng lớn, nhưng bọn chúng chỉ cho rằng nàng đơn thuần là khỏe hơn những cô gái khác một chút mà thôi.

Cho đến ngày đó, Văn Thanh và Văn Nghĩa dẫn Liễu Văn Văn lên núi đốn củi, Liễu Văn Văn nhẹ nhàng vác một cây khô về nhà họ Lục. Cây khô đó ít nhất cần bốn đàn ông trưởng thành mới khiêng nổi, mà Liễu Văn Văn dễ dàng vác về nhà.

Gà Mái Leo Núi

Ngay cả Lục Dũng cũng kinh ngạc đến mức nên lời, ngờ cô bé trông đáng yêu như mà sức lực lớn đến thế. Văn Thanh và Văn Nghĩa lập tức hóa thành mê , thường xuyên quấn quýt bên Liễu Văn Văn.

Lục lão gia tử cũng vui mừng, lão như thể tìm bảo bối , hớn hở Liễu Văn Văn là một kỳ tài, và bắt đầu dạy nàng luyện một công phu quyền cước cùng phương pháp, giúp nàng khống chế lực đạo của hơn.

Bạch thị cũng yêu thích cô bé trông đáng yêu nhưng sức lực cực kỳ lớn . Từ khi Liễu Văn Văn đến, nhiều việc nặng nhọc nàng đều xong trong chốc lát, ví dụ, nàng thể xách sáu thùng nước cùng một lúc, chỉ một chuyến là thể đổ đầy vại nước.

Cứ như , Liễu Văn Văn thuận lợi hòa nhập nhà họ Lục. Thấy nhà họ Lục đối xử với Liễu Văn Văn, Liễu Hàm Phù liền yên tâm.

Bạch thị hai cô gái trong nhà , một văn một võ, quả thực thích tả nổi. Rồi mấy tên nhi tử thối của , cái gì cũng , càng càng thấy vô dụng.

Mấy Văn Trung đối mặt với sự ghét bỏ của mẫu thì bất lực. Thực nhà họ Lục là thợ săn, sức lực nhỏ , nhưng tiếc là Liễu Văn Văn thần lực, căn bản thường thể sánh .

Thời tiết càng ngày càng nóng bức, bụng Liễu Hàm Phù cũng dần lớn lên. Trên trời vẫn mưa, nhiều nhà mỗi ngày chỉ thể uống chút cháo loãng mà sống qua ngày.

Mà tin tức vẫn tiếp tục truyền đến, Thái tử điện hạ đột tử lâu, Hoàng hậu nương nương cũng vì quá đau buồn mà lâm bệnh qua đời, còn Nam Việt quốc nữa tấn công Đông Sở.

Liễu Hàm Phù và Bạch thị sập, đang may quần áo cho hài nhi. Bạch thị cảm thán : "Ta cha con , hôm qua thôn trưởng , triều đình trưng thuế, bảo ba ngày chuẩn sẵn lương thực, quan phủ sẽ đến thu thuế, hơn nữa thể dùng bạc thế."

Liễu Hàm Phù cau mày hỏi: "Không vụ thu hoạch mùa thu mới thu ?"

Bạch thị nhanh tay nhanh chân chỉnh sợi chỉ trong tay : "Ai chứ, Tết xảy tai ương , giờ trưng thuế, đây là cho dân chúng đường sống mà!"

Liễu Hàm Phù bầu trời bên ngoài vẫn quang đãng mà : "Nhìn trời thế , năm nay e là thể trồng lương thực nữa. Nếu triều đình trưng thuế, sẽ bao nhiêu chịu đói."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-66-phong-van-noi-day.html.]

Bạch thị cảm thán : " , Phù nhi, nhà chúng may mắn con. Ta , nhiều nhà trong thôn mỗi ngày chỉ ăn một bữa cháo loãng. Nghe còn nộp thuế nữa, nhiều chạy đến nhà thôn trưởng mà lóc."

Liễu Hàm Phù thở dài : "Đến nhà thôn trưởng cũng vô dụng. Triều đình đ.á.n.h trận, chỉ thể trưng thuế, cho dù là huyện thái gia đến cũng thể đổi sự thật ."

Bạch thị : "Ai chứ, chỉ sợ đến lúc đó, nhiều nộp cũng cách nào. nếu nộp , những ngày tiếp theo e là cũng sống nổi."

Liễu Hàm Phù gật đầu, nàng vẫn luôn , bất luận thế nào, khổ nhất vẫn là dân chúng.

Ba ngày , triều đình đến trưng thuế. Nhà họ Lục tuy nỡ, nhưng cũng còn cách nào khác mà nộp lương thực. Thế nhưng nhiều nhà trong thôn căn bản nộp nổi, quan binh đến thu thuế liền bắt đầu tịch thu gia sản, lật tung tất cả những nhà nộp nổi thuế, thứ gì mang đều mang hết.

Suốt cả ngày, trong thôn đều là tiếng than . Người nhà họ Lục ai ngoài, ngay cả Lục Văn Thanh và Lục Văn Nghĩa nghịch ngợm nhất cũng ngoan ngoãn sách.

Liễu Hàm Phù tiếng truyền đến, trong lòng cũng khó chịu. Đồng thời, nàng trong lòng một dự cảm càng tồi tệ hơn, nếu cứ tiếp tục như , nhiều sẽ chịu đói, sẽ một lượng lớn tai dân, đến lúc đó bộ Đông Sở e rằng sẽ trở thành một địa ngục trần gian.

Liễu Hàm Phù nghĩ, theo tình hình hiện tại của Đông Sở quốc, bại trận chỉ là chuyện sớm muộn. Nếu Ung Châu thành phá, Phong Châu sẽ nguy hiểm, e rằng đến lúc đó các nàng chỉ thể rời bỏ quê hương mà chạy nạn.

Nghĩ đến chuyện chạy nạn, Liễu Hàm Phù thầm nghĩ, đến lúc chuẩn . Nàng chuẩn cho tình huống nhất, một khi chạy nạn, nàng thế nào để dẫn dắt gia đình sống sót.

Liễu Hàm Phù nghĩ, nếu thật sự chạy nạn, đường chắc chắn nhiều thời gian ăn uống, hơn nữa nấu cơm đường cũng an . Nếu đều lương thực chỉ nhà , e rằng sẽ rước họa .

Liễu Hàm Phù bảo Lục Văn Long nhiều bát tre nắp và ống tre, bảo Lục Văn Trung đặt hơn ba mươi cái vại nước lớn, còn mua nhiều túi nước.

Liễu Hàm Phù tiên dùng gian mang các vại nước về nhà, lấy , khi đổ đầy nước thu gian. Sau đó, nàng đổ đầy nước tất cả các túi nước và ống tre cất gian.

Những con thú mà Lục Văn Trung săn mỗi ngày cũng đều thành thịt khô, thu gian.

Liễu Hàm Phù còn bảo Bạch thị và Lục Dũng nhiều đậu phụ, ủ nhiều giá đỗ. Liễu Hàm Phù còn dùng rau mà Bạch thị trồng nhiều dưa muối, khi xong đều cất gian.

 

Loading...