Lục Văn Trung đường xuống núi, tay xách ba con gà rừng và hai con thỏ rừng, trong lòng nghĩ hôm nay vận khí thật , lâu săn nhiều con mồi như . Đang nghĩ về nhà món ngon cho vợ, thì thấy Văn Thanh và Văn Nghĩa đang chạy về phía .
Hắn hỏi: “Sao , chạy gấp gáp như ?”
Văn Thanh và Văn Nghĩa chạy đến hụt , nhưng vẫn thở hổn hển : “Đại… ca, đại… tẩu… sắp… sinh… .”
Chưa đợi Văn Thanh xong, Lục Văn Trung chạy , Văn Thanh Văn Nghĩa chỉ đành theo tiếp tục chạy.
Khi Lục Văn Trung về đến nhà, Lục Dũng và Lục Văn Kiệt về đến nhà, đều trong sân chờ đợi.
Lục Văn Trung lập tức đặt con mồi xuống đất, lo lắng hỏi: “Ông nội, cha, Phù nhi thế nào ?”
Lục Dũng Lục Văn Trung mồ hôi nhễ nhại, thở dốc, an ủi : “Bà đỡ còn một lúc nữa, nương ngươi mới nấu mì trứng mang .”
Lục Văn Trung yên lòng, xem một chút, đến cửa thì gặp Bạch thị đang cầm đồ . Lục Văn Trung vội vàng hỏi: “Nương, Phù nhi thế nào , con xem một chút.”
Bạch thị đẩy : “Đi , ngươi một mùi mồ hôi và mùi tanh máu, sợ ám mùi Phù nhi . Nàng , vẫn đang ăn mì đó, Long bà bà nàng đến lúc sinh, còn một lúc nữa. Ngươi mau lau , kẻo lát nữa ám mùi cháu gái bảo bối của .”
Lục Văn Trung xong thở phào nhẹ nhõm. Hắn cơ thể quả nhiên vẫn còn vết m.á.u động vật, thể , nhỡ nữ nhi sợ hãi thì , nên nhanh chóng lau và một bộ quần áo.
Khi màn đêm buông xuống, trong sân nhỏ nhà Lục gia, đều căng thẳng chờ đợi. Lục Văn Trung vô xông , đều Bạch thị đuổi , chỉ phá đám.
Trong sân chỉ thể thấy tiếng Long bà bà và Bạch thị chuyện, mãi thấy tiếng Liễu Hàm Phù. Lục Văn Trung sinh con đều la hét ầm ĩ, vợ tiếng động gì chứ?
Ngay lúc xông nữa, một tiếng trẻ sơ sinh chặn bước chân của , chỉ Bạch thị hét lên: “Sinh , sinh , ôi chao, sinh một cô cháu gái trắng trẻo, mũm mĩm!”
Nghe tin sinh , tất cả trong Lục gia đều vui mừng thở phào nhẹ nhõm. Văn Thanh và Văn Nghĩa kéo Liễu Văn Văn : "Văn Văn tỷ, chúng tiểu chất nữ !"
Gà Mái Leo Núi
Liễu Văn Văn cũng vui vẻ : " , đúng , sắp tiểu dì !"
Lục lão gia tử vui mừng ngớt, chỉ : "Tốt lắm... lắm... thật ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-69-sinh-no-2.html.]
Lục Dũng vui vẻ với Lục lão gia tử: "Cha, con cũng gia gia ."
Lục Văn Kiệt vỗ vai Lục Văn Trung : "Chúc mừng đại ca, cha ."
Lục Văn Trung đầu tiên là ngây hai giây, đó vui mừng la lớn: "Ta cha , nữ nhi !"
Trong phòng, Liễu Hàm Phù kiệt sức. Khoảnh khắc nàng thấy tiếng , nàng cảm thấy thứ đều đáng giá.
Bạch thị bọc đứa bé , bế đến mặt Liễu Hàm Phù, : "Phù nhi, nàng mau xem, nàng sinh một tiểu cô nương xinh ."
Liễu Hàm Phù đứa bé trong vòng tay Bạch thị, tiểu gia hỏa trông nhỏ nhắn, gương mặt tròn tròn, đỏ hồng, ngủ say. Đôi mắt nhắm nghiền, tựa hai đường chỉ; hai hàng lông mày tựa hai vầng trăng khuyết cong cong.
Nhìn thấy tiểu gia hỏa, Liễu Hàm Phù cảm thấy đau đớn đó đều đáng giá, nàng cũng hôn mê .
Khi Bạch thị ôm đứa bé ngoài, đều xúm xem. Lục Văn Trung thấy đứa bé trong vòng tay Bạch thị, trái tim lập tức mềm nhũn tan chảy. Bạch thị bảo ôm một chút, căng thẳng dang tay , khoảnh khắc nhận lấy đứa bé, cử động thế nào, chỉ thể cứng đờ bất động.
Văn Thanh : "Nương, nàng nhỏ !" Vừa xong dùng tay chạm mặt đứa bé, Lục lão gia tử từ phía vỗ đầu Văn Thanh một cái, : "Đừng động nàng, tay con bẩn thỉu, thô ráp, chớ hỏng nàng."
Lục Dũng cũng vội vàng kéo : " , đúng , tránh một bên."
Vừa xong ôm, nhưng chậm một bước, đứa bé Lục lão gia tử giành lấy . Lục lão gia tử cẩn thận ôm đứa bé, mặt lộ vẻ mãn nguyện khôn tả. Lục Dũng còn ôm, Bạch thị giành lấy, là mang về , thể cứ ở ngoài hóng gió mãi, Lục Dũng chỉ đành tiếc nuối Bạch thị ôm đứa bé trong.
Liễu Hàm Phù tỉnh dậy thấy Lục Văn Trung ở bên cạnh canh giữ. Thấy nàng tỉnh , vội vàng hỏi: "Phù nhi, nàng tỉnh , khát , đói , còn khó chịu nữa ?"
Liễu Hàm Phù Lục Văn Trung đôi mắt đỏ hoe, thức trắng đêm, nàng : "Tướng công, , bảo bảo ?"
Lục Văn Trung lập tức bế bảo bảo đang ngủ trong nôi đến bên nàng : "Nàng đang ngủ say lắm."
Sau đó xót xa vuốt ve mặt Liễu Hàm Phù : "Phù nhi, tạ ơn nàng, sinh cho một nữ nhi đáng yêu như , nàng chịu khổ ."
Liễu Hàm Phù nữ nhi trong lòng, tướng công đang xót xa cho ở bên cạnh, nàng cảm thấy hạnh phúc nhân sinh cũng chỉ thế.