Xuyên Về Sinh Tồn Giữa Loạn Thế Ta Làm Phúc Thê Nhà Nông - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-11-05 01:26:39
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dùng thực lực giải quyết vấn đề

Sáng sớm hôm , khi chân trời rạng đông, lục tục thức dậy. Liễu Hàm Phù hết cho Điềm Điềm b.ú sữa, tã cho nàng, đó để Bạch thị bế nàng thu dọn đồ đạc trong lều.

Sáng nay Liễu Hàm Phù lấy bánh bao cho , vì cũng món gì đặc biệt nên ăn luôn bên ngoài. Liễu Hàm Phù còn lấy một ít dưa muối tự , ăn kèm với bánh bao sẽ ngon hơn.

Gà Mái Leo Núi

Đàn ông nhà họ Lục ăn xong liền bắt đầu thu dọn lều. Liễu Hàm Phù vì bế Điềm Điềm nên ăn chậm hơn. Khi nàng còn ăn xong, thì thấy Vương thị, nãi nãi của Lý Nguyên Nguyên, về phía . Mặc dù ấn tượng về con Lý Nguyên Nguyên, nhưng Liễu Hàm Phù vẫn giữ lễ nghĩa cần đối với trưởng bối.

Liễu Hàm Phù hỏi: "Vương nãi nãi, chuyện gì ?"

Vương thị những chiếc bánh bao trong giỏ mặt Liễu Hàm Phù : "Con dâu Văn Trung, nhà ngươi còn bánh bao dư ? Ta xin nợ vài cái, Nguyên Nguyên nhà ăn, cho mượn hai cái , đợi đến Lâm Châu thành sẽ trả ngươi."

Liễu Hàm Phù Vương thị, một tựa hồ cáo già. Nàng nhớ Bạch thị từng nhà Lý Phú Quý ở trong thôn cũng là gia đình khá giả, hơn nữa xe của bà vẫn còn lương thực.

Đã lương thực, tại mượn? Chẳng qua là ỷ tuổi già mà càn, chiếm tiện nghi mà thôi. Liễu Hàm Phù : "Vương nãi nãi, thật còn năm cái, nếu bà , cứ lấy lương thực nhà bà mà đổi."

Vương thị : "Ôi chao, con bé , cùng thôn mà đổi chác gì, chẳng chỉ mấy cái bánh bao thôi , đến Lâm Châu thành trả ngươi là mà?"

Liễu Hàm Phù : "Vương nãi nãi, là thế , bà cũng nhà đông , là đàn ông. Ta cho bà mượn năm cái bánh bao, bà cho mượn hai mươi cân lương thực, thế nào? Nhà đến Lâm Châu thành sẽ trả bà."

Vương thị xong giận dữ : "Hừ, ai ngươi trả chứ."

Liễu Hàm Phù đáp: " , ai nhà bà trả ."

Vương thị phản ứng , tức giận : "Hừ, đồ tiểu gia tử khí, chẳng chỉ năm cái bánh bao thôi ?"

Lục lão gia tử vốn cho rằng chuyện giữa phụ nữ ông tiện xen , nhưng thấy Vương thị giở trò vô , bèn lên tiếng : "Vương tẩu, tình cảnh nhà chúng bà cũng , bánh bao chỉ mấy cái , thì lấy tiền mua, mười văn một cái, hoặc lấy lương thực thô đổi, thì thôi."

Vương thị thấy mười văn một cái, hét lên: "Cái gì, mười văn một cái? Lục Phong, ngươi cướp luôn ? Hơn nữa, nhà ngươi nhé, lương thực như đem cho mấy phụ nữ ăn, theo thấy, mấy phụ nữ ăn bánh nướng từ lương thực thô là đủ ."

Bạch thị xong khẩy một tiếng : "Ta Lý Nguyên Nguyên nhà bà ngày nào cũng ăn thứ ngon nhất cơ mà, nào, nàng nữ nhân ư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-77.html.]

Vương thị phản bác: "Sao thể giống , Nguyên Nguyên nhà sẽ quan thái thái, thể giống chứ?"

Liễu Hàm Phù : "Đã quan thái thái, còn mượn bánh bao nhà chúng gì? Nhà chúng cho mượn, bây giờ cũng bán nữa, bà về ."

Liễu Hàm còn kiên nhẫn, những khác cũng đang thu dọn đồ đạc chuẩn lên đường. Vương thị định nổi giận, thì thấy Điền thị, của Lý Hằng ở một bên : "Ôi, con dâu Văn Trung cũng là sách, vô lý như , chuyện với Vương đại thẩm như thế."

Liễu Hàm Phù đây từng tiếp xúc với Điền thị, đắc tội bà thế nào. qua mấy ngày quan sát , nàng cũng chẳng lành gì, nên : "Thì là Điền thẩm, khả năng thi đậu tú tài nên hiểu rõ những điều lắm. À , Lý tú tài nhiều sách như hẳn là hiểu , là bà cho nhà bà mượn lương thực ."

Liễu Hàm Phù xong, mặt Điền thị liền tối sầm. Nhà bà còn nhiều lương thực, hơn nữa dù thì bà cũng nỡ cho mượn, bà chỉ đơn thuần là ưa nhà họ Lục mà thôi.

Điền thị còn gì, Bạch thị liền : "Hai vị đừng chắn đường nữa, nhà cho mượn cũng bán, còn cháu gái ngủ , hai vị ở đây chuyện ồn ào khiến nàng giật đó."

Điền thị bất mãn : "Hừ, chẳng là đồ phí tiền thôi , vẻ quý báu đến thế."

Một câu của Điền thị khiến đàn ông nhà họ Lục vốn xen lời đều nổi giận. Tất cả đều Điền thị, Lục Văn Trung siết chặt nắm đấm, nếu Điền thị là đàn ông, nắm đ.ấ.m của hiện tại mặt bà .

Bạch thị tức giận : "Nói cứ như nhà các ngươi . Ta Điền thị, nhà các ngươi Lý Hằng thành gia nhiều năm như , cũng hài tử nào, chẳng lẽ là tuyệt hậu !"

Điền thị , liền nhảy lên, lớn tiếng : "Bạch thị, ngươi ai tuyệt hậu đó?"

Bạch thị còn đáp lời, Liễu Hàm Phù liền : "Hai vị, kính hai vị là trưởng bối nên chấp nhặt với hai vị. Hai vị cũng đừng cho rằng nhà là dễ bắt nạt. Văn Văn, tiễn hai vị ."

Liễu Văn Văn nhịn nữa, thấy lời dặn của Liễu Hàm Phù, hai lời một tay xách Điền thị, một tay xách Vương thị, liền ngoài.

Điền thị và Vương thị giống như gà con xách sang một bên. Vương thị thả xuống đang định loạn, Liễu Văn Văn trực tiếp giơ lên một tảng đá lớn bên cạnh, đó ném mạnh xuống bên cạnh, tảng đá trong nháy mắt liền vỡ vụn.

Điền thị và Vương thị lập tức sợ hãi đến dám động đậy. Liễu Văn Văn nắm chặt nắm đ.ấ.m : "Nếu sẽ ném hai ."

Điền thị và Vương thị lập tức bỏ chạy thục mạng. Liễu Hàm Phù bóng lưng chật vật của bọn họ, đột nhiên cảm thấy quả nhiên thực lực mới là quan trọng nhất, thực lực tuyệt đối ai cũng dám càn.

 

Loading...