Xuyên Về Sinh Tồn Giữa Loạn Thế Ta Làm Phúc Thê Nhà Nông - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:11:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục gia tiếp tục bộ ở rìa rừng núi năm ngày. Vào sáng ngày thứ sáu, đoàn Lục gia mới khỏi rìa rừng núi.

Sau khi Lục gia khỏi rừng núi, từ xa thấy một ngôi làng. Trông vẻ chỉ mười mấy hộ gia đình, chắc là một thôn nhỏ.

Nơi đây ảnh hưởng nhiều bởi hạn hán. Tuy cuối thu , nhưng những cánh đồng lúa trong làng cho thấy nơi đây mới thu hoạch xong lương thực. kỳ lạ là, thôn làng vô cùng yên tĩnh. Bây giờ gần giữa trưa , nhưng ống khói của mỗi nhà đều khói.

Dường như đây chỉ là một ngôi làng bỏ hoang. Lục gia cảm thấy đúng. Liễu Hàm Phù lấy vũ khí từ gian , chia vũ khí cho mỗi . Mấy ngày nay Lục Văn Long thêm một cây nỏ, hơn nữa còn hơn cái đầu tiên.

Lục Dũng, Lục Văn Trung, Lục Văn Kiệt, Lục Văn Thanh đều cầm đại đao. Lục Văn Long và Liễu Hàm Phù cầm nỏ. Văn Nghĩa và lão gia tử họ Lục cầm d.a.o chặt củi. Bạch thị cầm d.a.o thái rau. Chỉ Liễu Văn Văn cầm, bởi vì bình thường còn thể tiếp cận nàng, còn đến gần nàng đ.á.n.h bay .

Liễu Hàm Phù cõng Điềm Điềm ở phía , cầm nỏ ở giữa đội ngũ.

Người nhà họ Lục cẩn thận qua thôn làng. Trong quá trình , Liễu Hàm Phù phát hiện mỗi nhà đều đóng chặt cổng. Tuy rõ bên trong, nhưng Liễu Hàm Phù từ những sân quét dọn, bên trong chắc hẳn .

Còn về việc tại giữa ban ngày mà cũng đóng chặt cửa, lẽ là vì sợ cướp bóc. Bất kể là gì, chỉ cần họ đến gây sự với .

Cho đến khi rời xa thôn làng, Lục Văn Thanh mới hỏi: "Trong thôn làng rõ ràng , vì giữa ban ngày mà đều ẩn náu ?"

Gà Mái Leo Núi

Liễu Hàm Phù Lục Văn Thanh một cái hỏi: "Vì ngươi nghĩ trong thôn làng ?"

Lục Văn Thanh : "Lúc qua quan sát một chút, cổng mỗi nhà đều đóng, nhưng nông cụ ở cổng sân đều sắp xếp gọn gàng. Hơn nữa thấy ở cửa một nhà dấu vết đổ nước. Và tuy nhà cửa đều lắm, nhưng thường xuyên bảo dưỡng. Điều đó chứng tỏ thôn làng căn bản thôn hoang."

Liễu Hàm Phù gật đầu tán thưởng, từ khi Văn Thanh binh thư, cách suy nghĩ và khả năng quan sát của nâng cao nhiều.

Liễu Hàm Phù hỏi: "Vậy ngươi nghĩ là vì ?"

Văn Thanh suy nghĩ hai phút : "Ta đoán nơi đây lẽ xuất hiện lưu dân, hoặc đường, đó cướp bóc đồ đạc trong thôn. Nên dân thôn sợ chúng cũng sẽ cướp họ, từ xa thấy chúng liền đóng cửa ."

Liễu Hàm Phù : "Đây lẽ là một nguyên nhân, cũng thể nguyên nhân khác, nhưng nếu họ gây sự, nhà chúng cần bận tâm."

Lão gia tử họ Lục đồng tình : " , bất kể là vì , chỉ cần chủ động đến gây sự với nhà , thì đừng lo chuyện bao đồng. Thời thế , tự bảo vệ nhất."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-97.html.]

Tất cả đều gật đầu, vì đến giờ ăn trưa, Lục gia liền tìm một chỗ xuống nghỉ ngơi một lát. Tuy rời xa thôn làng, nơi đây cũng , nhưng Liễu Hàm Phù vẫn dám lơ là, chỉ lấy cho mỗi một cái bánh bao bột mì trắng.

Lại lấy thêm một bát củ cải khô cay, cứ thế đơn giản ăn bữa trưa.

Chỉ nghỉ ngơi nửa canh giờ, liền tiếp tục lên đường, họ tìm một nơi thích hợp để nghỉ qua đêm.

Khi mặt trời còn lặn, họ thấy một thôn làng khác. Khác với thôn làng , thôn làng từ xa thấy nhiều .

Càng càng gần, Liễu Hàm Phù thấy trong thôn . Liễu Hàm Phù cảm thấy đúng, luôn cảm thấy ngôi làng một vẻ kỳ dị khó tả.

Liễu Hàm Phù bảo tất cả cất binh khí , đại đao thì đeo bên hông, d.a.o phay thì dắt thắt lưng. Riêng cung nỏ của Liễu Hàm Phù và Lục Văn Long vẫn cầm trong tay.

Làm là để tránh khác hiểu lầm là cướp bóc, nhưng khi gặp nguy hiểm cũng thể nhanh chóng rút vũ khí .

Gia đình họ Lục đến đầu thôn, một lão già đón hỏi: "Mấy vị từ đến ?"

Lục Lão gia tử lập tức bước tới : "Vị lão ca , chúng từ Phong Châu đến, chuẩn Tễ Châu thăm ."

Lão già : "Phong Châu , xa xôi quá. Nơi cách Tễ Châu còn xa. Ta thấy các vị cũng mệt mỏi , chi bằng đêm nay cứ nghỉ tiểu thôn ."

Lục Lão gia tử chút đổi sắc mặt : "Đa tạ vị lão ca , cần phiền phức. Chúng cần gấp rút lên đường, xin quấy rầy quý thôn nữa." Nói đoạn, ông dẫn gia đình họ Lục tiếp tục tiến lên.

Lão già đuổi theo : "Không phiền phức, phiền phức . Ta chính là thôn trưởng của thôn , thôn dân chúng nhiệt tình."

Lục Lão gia tử tiếp tục từ chối: "Lão ca, đa tạ. gia đình chúng thực sự việc gấp, thích bệnh nặng, chúng nhanh chóng gặp mặt cuối, thực sự dám quấy rầy."

Lão già vẫn từ bỏ ý định tiếp tục khuyên nhủ. Đến gần thôn, Liễu Hàm Phù cuối cùng cũng phát hiện vấn đề. Ngôi làng trông vẻ vài đang trò chuyện, nhưng một đứa trẻ nào, .

Hơn nữa, những trong thôn trông ai nấy cũng béo . Liễu Hàm Phù thầm nghĩ, dù nơi đây hạn hán, nhưng với những khoản thuế liên tiếp như , thể ăn uống sung túc đến thế .

 

Loading...