Anh một câu, mắt Thẩm Quả Quả mở to thêm mấy phần.
"Nhiều ?"
"Sao ngăn em?”
Hoắc Đào bất lực: "Anh ngăn em , em như thế ." Anh dậy kéo ghế, một chân đạp lên ghế, bắt chước dáng vẻ của Thẩm Quả Quả.
"Em là: Không , như , thôi bỏ , cái để ."
Sau đó Hoắc Đào đổi một chân đạp lên ghế, giọng cao hơn: "Nói với các bây giờ cũng vô dụng, cái cứ giao cho là ."
Thẩm Quả Quả há hốc mồm: "Đây... đây là em ?"
Hoắc Đào gật đầu mạnh.
Thẩm Quả Quả ngã vật giường, thở : "Chắc chắn là em thứ gì đó sạch sẽ nhập ..."
Cô giơ hai tay lên day thái dương, miệng lẩm bẩm: "Xóa ký ức... chuyện đó... xóa ký ức... chuyện đó..."
Ha ha.
Hoắc Đào khẽ vài tiếng, tiến lên nhét vợ trong chăn đắp cho đàng hoàng: "Cứ từng việc một, Tê đại nhân cũng là ngay bây giờ."
"Cứ từ từ.'
Không đến một phút, Thẩm Quả Quả ngủ , hôm nay cô thực sự mệt rã rời.
Hoắc Đào khuôn mặt xinh của vợ một lúc lâu, mãi đến khi lầu vang lên tiếng mở cửa, mới hồn.
Xuống lầu xem thì là WALL-E và Eva về.
"Thế nào? Bên bãi rác." [Ting, rể, đều , ở bãi rác, về trang trại. ]
"Ừ, sắp xếp thỏa là , bình thường nhớ bảo phơi nắng nhiều , chị của mấy đứa phơi nắng cho mấy đứa, khai thác hết công suất pin mới."
[Ting, , rể. ]
"Những thợ máy thì ?”
[Ting, cũng tệ, họ tiến bộ nhanh, đều tỉnh, Tê Vũ bảo họ ngày mai nhớ đến sở chỉ huy báo danh. ]
"WALL-E giỏi quá!" Hoắc Đào học theo Thẩm Quả Quả, cho hai chú rô-bốt nhỏ đủ giá trị tinh thần: "Eva cũng giỏi lắm!"
[Ting ting ting... ]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-899.html.]
WALL-E và Eva khen ngợi, vui mừng nên lời.
Hoa Hạ An Thành về cơ bản là mỗi ngày một khác.
Có chiến sĩ săn ở hoang nguyên hơn một tháng trở về, thế mà tìm đường, đặc biệt là khi thấy bên ngoài dựng tường thành mới, còn trời thủng một lỗ lớn như ?
Lo lắng đến mức vứt hàng chạy thẳng về nhà.
Bọn họ còn tưởng rằng một tháng về, Phong Thổ Thành căn cứ khác đánh chiếm.
Kết quả phát hiện , đây là để xây dựng Hoa Hạ An Thành.
Hơn nữa còn là ba thành hợp nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chuyện cứ như một giấc mơ .......
Vài tuần , ở vị trí trung tâm nhất của ba thành, dựng một ống thép thô cao mấy chục mét.
Trên đó treo một lá cờ đỏ tươi.
Khi gió thổi, lá cờ tung bay theo gió. Ngay cả ở cách xa vài km cũng thể thấy.
Tường thành xung quanh xây dựng bảy tám phần, cổng lớn dự phòng gấp ba lúc .
Tề Đông Phương bảo chuyển bộ xương Ô Khuyển đến cửa Đông thành vì Thẩm Quả Quả , đến lúc đó ngoài đến từ phía Đông và phía Nam hẳn là đông nhất.
Sau đó bảo các chiến đội đến những phế tích ngoài vùng hoang vu tìm những bức tượng điêu khắc còn nguyên vẹn.
Thứ đó ăn , uống , đây đều là thứ bỏ .
Ai mà ngờ một ngày những thứ đó cũng trở thành thứ ưa chuộng.
Vài ngày , ở cửa Tây thành một bức tượng đá cao lớn, một đàn ông cường tráng đang chạy.
Cửa Nam thành thêm một bức tượng điêu khắc giống như quyển sách.
Còn cửa Bắc thành, đội nào đào một đầu xe kỳ lạ bỏ hoang lòng đất.
Thẩm Quả Quả còn cố ý xem, chẳng đó là đầu tàu hỏa ?
Thật hoài niệm...
Được , thích là .
Vừa các chiến sĩ thích săn dị thú từ cửa Tây thành, hoang nguyên phía Tây nhiều thứ, mỗi khi ngoài tượng đá đàn ông chạy, cả tràn đầy động lực.