, cô tin chắc, tám đoá đánh cắp sẽ lượt xuất hiện, trả cho cô , mất một đoá cũng .
Đợi cô đến khu trung tâm của thôn, nơi tập trung nhiều chuyện phiếm nhất, cô thậm chí còn kịp khoe khoang thì một bà thím thích hóng chuyện hỏi.
“Mi Mi, cháu ngoài , cháu khỏi bệnh ? Ôi cháu cầm gì trong tay , nấm ? Trời mưa, gì nấm chứ?”
Bà mới bệnh !
Dương Mi Mi mắng bà thím một câu trong lòng, đó mới cố kìm nén sự phấn khích, từ tốn .
“Không gì, nấm, chỉ là một đoá linh chi thôi, cuối cùng thì cũng tìm thấy , mặc dù tám đoá nhưng một đoá cũng đáng giá ít tiền, lẽ một năm kiếm công điểm cũng đủ cho cả nhà ăn uống một năm .”
Chờ đấy, mấy đàn bà các đều sẽ vả mặt!
“Cái gì? Thật giả !”
TBC
“Không thể nào, chỗ chúng thật sự linh chi ?”
Các bà thím kinh ngạc, nếu thật sự thì họ cũng phát điên lên, đây chính là công điểm việc cả năm của cả nhà đấy!
“Cô cho chúng xem, nếu chúng tin!”
“Được thôi, các xem nhưng chỉ xem trong tay thôi.”
Dương Mi Mi khinh thường liếc , đó một cách khinh thường, lỗ mũi sắp hếch lên trời .
lúc ai rảnh để ý đến thái độ của cô , đều vây , đây là linh chi thật .
“Hình như đúng là nấm, từng thấy loại nấm .”
“Nếu nấm thì cũng nhất định là linh chi chứ, là thứ gì khác thì ?”
“Không , đây họ của con trai của bác ba cũng từng tìm một đoá linh chi, từng thấy, hình như là trông giống thế , đây vẻ là linh chi thật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-118.html.]
Cùng với lời của bà thím họ Thái, là tiếng hét của .
“Trời ơi, thật sự linh chi! Mi Mi, cháu tìm thấy ở , núi ? Hay là ở ?”
“ đúng , Mi Mi, các thím bình thường cũng bạc đãi cháu, mau cho các thím .”
Ngay lập tức, những bà thím thích hóng chuyện đều đổi sắc mặt, đều nịnh nọt tiến lên, lấy lòng kéo quan hệ.
Biết họ cũng thể nhặt đồ thừa, lỡ như chỗ đó hai đoá linh chi, Dương Mi Mi thấy đoá còn thì ? Mọi đều sôi sục, nóng lòng hơn ai hết, từng vây quanh Dương Mi Mi, Mi Mi dài Mi Mi ngắn.
Dương Mi Mi thấy bộ mặt đối xử khác biệt của họ, suýt nôn , hừ, lúc chế giễu cô viển vông nữa ?
“ nhớ rõ lắm, nghĩ cho kỹ.”
Cô bộ ngẩng cao cổ nhưng cổ ngắn, còn thô, giống như một chú vịt xí đang cố gắng học thiên nga trắng .
“Cái gì, cô thực sự tìm thấy linh chi !”
Lâm Phi Phi trốn ở phía lén như sét đánh, đều ngốc , tại như ! Vẫn là Lâm Hiểu Hiểu thông minh, cô lập tức kéo chị gái chạy về.
“Nhanh, chúng cũng về tìm, cũng tìm một đoá linh chi!”
“ ! Tại cô thể tìm , mà chúng thì ?”
Lâm Phi Phi hồn, chạy còn nhanh hơn em gái, gần như kéo Lâm Hiểu Hiểu chạy về phía , Lâm Hiểu Hiểu sắp ngạt thở .
“Chị, chị, chị chạy chậm thôi!”
Cô từng chị gái thể chạy nhanh như !
“Nhanh tìm! Tìm chúng cũng thể ăn ngon uống cay !”
Câu sức hấp dẫn vô địch, hai gần như thở hổn hển, lật tung cả một mảnh đất mà Dương Mi Mi từng đó. Cỏ ven đường gần như hai chị em nhổ sạch cả gốc nhưng vẫn tìm thấy lấy một cọng lông.