“ đồng ý đền tiền, mười đồng ? Bà lấy tiền mua cho Tiểu Húc ít thuốc để bôi, bồi bổ cơ thể, nếu còn vấn đề gì, chúng thể thương lượng.”
“ đứa trẻ Tiểu Húc cũng quá nghịch ngợm, bà Trịnh còn đánh , cũng sợ c.h.ế.t khiếp, sợ nên mới chuyển , thím Hoa Mai, bà Trịnh, đều là của , các đừng giận nữa ?”
Dương Mi Mi nghiến răng, lập tức tiền khổng lồ mười đồng, bề ngoài là xin nhưng nếu ngẫm kỹ thì thể hiểu ý tứ.
Tiểu Húc tự đ.â.m cô , nên mới thương, đó bà Trịnh lý lẽ, đánh cô , cô là một cô gái nhỏ sợ hãi nên mới chuyển , còn trực tiếp dọa đến phát bệnh, mặc dù , cô vẫn đồng ý bỏ mười đồng để đền bù cho Trịnh gia.
Nếu theo cách thì vô lý rõ ràng là Trịnh gia!
“Mười đồng thì nhiều quá, mặc dù Tiểu Húc thương nhưng cũng thể đổ hết trách nhiệm lên đầu Mi Mi , là thấy cô ai chống lưng nên cố tình bắt nạt ?”
Dương Mi Mi hạ thấp tư thế, lập tức tình thế đảo ngược.
“Cô cũng tỏ yếu đuối.”
Hứa Đình Tri nghiêng đầu, nhỏ với Tần Trúc Tây.
“Không bằng em.”
Tần Trúc Tây liếc một cái, nhàn nhạt chế nhạo.
“...”
Anh còn kịp gì thì đột nhiên, thím Hoa Mai tát một cái mặt thím Lâm Nguyệt.
“Bà dám đánh lén !”
“Là bà đánh !”
Hai bên đánh , hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn, lúc Dương Mi Mi hét khản cổ cũng ngăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-141.html.]
“Sao đột nhiên đánh nữa ?”
“Không nữa, dừng ?”
Những dân vây xem cũng ngơ ngác, xảy chuyện gì. Tần Trúc Tây lặng lẽ buông tay, ẩn nụ bên môi.
Hứa Đình Tri như điều suy nghĩ liếc bên cạnh, tiếp tục xem náo nhiệt.
“Xem đánh c.h.ế.t con tiện nhân , dám đánh lén bà đây!”
“Bà mới là thứ lành gì! Là bà động thủ !!!”
Thím Hoa Mai và thím Lâm Nguyệt mỗi một lời, thấy tình hình ngày càng mất kiểm soát, chồng và cha chồng của thím Hoa Mai sợ họ thiệt, vội vàng can ngăn.
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, cô đồng ý chịu trách nhiệm ? Vậy thì chúng chuyện tử tế với cô !”
“Mọi mau đây giúp kéo , đều là một đội, cần như .”
Ông Trịnh xông lên tách bà lão nhưng mấy đều quấn lấy , ông tiến lên còn cào hai đường.
Ông lên tiếng, những vây xem cũng nữa, mấy phụ nữ cao lớn tiến lên, mỗi kéo một , lập tức tách họ .
“ ngay cô thứ lành gì, nếu cũng thể chạy đến nhà ở! Nói gì mà bệnh, chắc chắn là giả vờ! Còn bồi thường, tiền ! Nếu cô thể lấy ngay bây giờ, sẽ tha cho cô , đồ chổi!”
TBC
“Còn tiểu phúc tinh gì chứ, cô chính là chổi! Vừa đến nhà ở mấy ngày hại cháu thành thế ! Cô chờ đấy, các giúp cô đúng , để xem các sẽ !”
Bà nội Trịnh tức đến chịu , dù ông lão nhà giữ chặt, nhưng miệng vẫn ngừng, mắng cả Dương Mi Mi và thím Lâm Nguyệt.
Bị mắng là chổi, Dương Mi Mi tủi , cô lập tức .
“Bà nội Trịnh bà thể cháu như chứ? Cháu chắc chắn chổi mà, cháu mới nhặt linh chi, còn, hu hu, các cũng thể oan uổng khác như !”