Cô vẫn thích tiên nam hơn, mặc quần áo thì gầy, cởi quần áo thì cơ, ngoại hình thể trai, ngầu hoặc tinh tế, ừm, hình tượng đa dạng.
“Thật ?”
“Thật mà, chúng thôi, nếu , khác thấy thì ngày mai chúng sẽ trở thành tâm điểm bàn tán của mất.”
Cô còn dựa dư luận để chọc tức Dương Mi Mi, thể cứ thế chuyển chủ đề sang .
“Ồ đúng , nãy gì với Hạ Chu , tiến triển gì ? Tình cảm tiến triển vượt bậc ?”
Vốn dĩ sắp dỗ dành xong , Tần Trúc Tây lắm mồm, nhất định nhắc đến Hạ Chu lúc , Hứa Đình Tri thực sự tức giận .
“Tần, Trúc, Tây!”
Mặt mày xanh mét, nghiến răng nghiến lợi, hận thể trực tiếp xé xác Tần Trúc Tây nuốt bụng.
Được , sai , Tần Trúc Tây hận thể ngược thời gian hai giây để tát cho một cái, ai bảo cô lắm mồm, lúc im lặng như gà !!!
“Nghe thấy , Tần Trúc Nam đang đợi chúng về nhà ăn cơm.”
Cô bình tĩnh chuyển chủ đề.
Dỗ dành ư? Không thể nào, con gái thẳng tính cứng đầu, căn bản sẽ chuyện ủy mị như .
TBC
“Hừ.”
Hứa Đình Tri đột nhiên buông tay áo Tần Trúc Tây, lạnh một tiếng bỏ , rõ ràng là đang tức giận, bóng lưng đầy bốn chữ, mau đến dỗ !!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-165.html.]
Tần Trúc Tây do dự một chút, vẫn đuổi theo.
Thôi bỏ , còn ở bên mà đàn ông nhỏ mọn như , nếu ở bên thì chẳng sẽ trèo lên đầu cô, bắt cô dỗ dành mỗi ngày ?
Không .
Vì cuộc sống của , Tần Trúc Tây cảm thấy thể chiều đàn ông, cứ để tự tiêu hóa . Thế là, Tần Trúc Tây ung dung từ phía bên .
Vừa rẽ một góc, đàn ông đang chờ vợ tương lai đến dỗ bỗng cứng đờ, gần như thể tin mà trở vị trí cũ.
Cái gì thế ? Tần Trúc Tây một lời ? Cô đuổi theo dỗ dành một chút ? Ngay cả Dương Mi Mi cũng dỗ dành! Còn , một trai, giàu , yêu thương vợ như mà ai dỗ dành???
Hứa Đình Tri đau lòng cho bản một cách dữ dội, cảm thấy còn bằng Dương Mi Mi, thật là tức c.h.ế.t !
dù tức giận đến thì vẫn thể đuổi theo vợ, vẫn đến Tần gia ăn cơm nhưng trong suốt quá trình, lạnh lùng tỏa lạnh, một lời, cứ như thể kết băng ngàn năm .
Tần Trúc Nam sợ hãi, cầm bát của xa Hứa Đình Tri một chút, liếc chị gái vẫn bình tĩnh tự nhiên, thản nhiên ăn cơm, khỏi nảy sinh lòng kính nể.
Quả nhiên hổ danh là chị ! Như mà vẫn thể ăn cơm ! mà thể cân nhắc đến tâm trạng của !
Cậu ở đất duỗi đôi chân size 39 phát triển thiện, nhẹ nhàng dịch về phía chị gái .
“Chị, Hứa ? Chị dỗ ! Không hôm nay hầm linh chi để bồi bổ cơ thể cho em ? Em sợ hôm nay em tiêu hóa , em ăn nổi nữa!”
Tần Trúc Nam sức hiệu cho chị gái .
Tần Trúc Tây giẫm một chân lên bàn chân nhỏ đang an phận ở đất, tiếp tục giả vờ như chuyện gì xảy , bình tĩnh tự nhiên ăn cơm, bộ động tác đều trôi chảy, hề dừng một chút nào.
Bây giờ Tần Trúc Nam chỉ đau chân mà còn đau lòng, chị ơi chị nỡ lòng giẫm mạnh như lên đứa em trai mà chị yêu quý, đây là đôi giày mới mà em khó khăn lắm mới tự cho đấy!!!