Cô quen sống độc lập, tự quản chuyện của , cũng quen quản chuyện của khác nên những chuyện Hứa Đình Tri , cô sẽ hiểu ý mà hỏi nhiều, đơn giản là .
“Em, em gọi đây là chuyện nhỏ ?”
Hứa Đình Tri mím chặt môi, sắc mặt chút khó coi.
“ , chẳng lẽ ?”
Tần Trúc Tây xào rau phản bác, cô thậm chí còn ngẩng đầu lên, xem là thực sự để chuyện lòng.
Hứa Đình Tri cảm thấy khó chịu, Tần Trúc Tây độc lập vượt ngoài sức tưởng tượng của , dựa dẫm , thậm chí còn lười nhiều chuyện với .
Anh cảm thấy hai tuy ở bên nhưng thực vẫn đủ thiết, thậm chí còn bước trái tim của Tần Trúc Tây, thì tại cô đồng ý ở bên ?
Chỉ vì khuôn mặt tạm của ?
Trong khoảnh khắc , Hứa Đình Tri nghĩ nhiều, vẫn lên tiếng, Tần Trúc Tây nhận gì đó , lúc mới ngẩng đầu .
“Sao ?”
Sao ? Cô còn hỏi !
Vốn dĩ trong lòng đang đè nén chuyện của cha , khó chịu , bây giờ gặp vẻ mặt bình thản của Tần Trúc Tây, đột nhiên mất lý trí, cảm thấy cơn giận của bùng phát.
Anh nhanh chóng đóng cửa bếp, hít một thật sâu, định chuyện rõ ràng với Tần Trúc Tây.
“Anh đóng cửa gì? Có tối, em rõ nữa.”
TBC
Tần Trúc Tây quen xào rau trong bóng tối.
Bây giờ trời tối, đóng cửa, còn thắp đèn, trong bếp bỗng tối một nửa, chỉ củi trong bếp lò tỏa chút ánh sáng ấm áp.
như vẫn thể chiếu sáng căn bếp, vẫn tối.
“Anh chuyện nghiêm túc với em, đừng nấu ăn nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-292.html.]
Hứa Đình Tri cho phép nghi ngờ nắm lấy tay Tần Trúc Tây, rút lấy chiếc xẻng khỏi tay cô, nghiêm túc như thể giây tiếp theo sẽ tuyên bố sẽ tổng thống .
Tần Trúc Tây:???
“Món ăn xào một nửa , thể xào là xào ? Đợi chút, em xong , nhanh thôi, nếu thì cứ ?”
Tần Trúc Tây lấy chiếc xẻng, đề nghị một cách dễ chịu, còn hai lựa chọn, tính tình đủ .
“Nói như cũng .”
Hứa Đình Tri một lời ôm lấy eo Tần Trúc Tây từ phía , hai da thịt kề , ấm của đàn ông truyền đến.
Rõ ràng là nhiệt độ cơ thể bình thường nhưng Tần Trúc Tây như lửa nóng trong bếp lò thiêu đốt, cô khỏi run lên, động tác xào rau cũng khựng . Đây là đầu tiên hai mật nghiêm túc như .
Cô nghiêng đầu .
“Làm gì ?”
Nói chuyện thì chuyện, ôm gì, dùng mỹ nam kế ?
“Anh thấy cần nhắc với em một nữa, là yêu của em.”
Phía , Hứa Đình Tri chậm rãi nhưng tay càng ôm chặt hơn, giam cầm Tần Trúc Tây trong vòng tay , để cô thở của bao trùm.
“Ồ.”
Cô mà, là yêu của cô, nếu thì còn thể ôm cô ? Từ lúc đến gần, cô đá bay .
Lạnh lùng, quá lạnh lùng , Hứa Đình Tri hài lòng cúi đầu, cắn một cái cần cổ trắng nõn lộ của Tần Trúc Tây.
“Hí~ Anh đánh ?”
Tần Trúc Tây cắn một cái nhẹ nặng, đau nhưng tê tê dại dại, từ xương cụt như dòng điện chạy thẳng lên vỏ não, một cảm giác khác thường lan tỏa trong lòng, cô suýt nữa ném cái xẻng ngoài.
Chỉ thể hung dữ che giấu sự thoải mái của .