Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 403

Cập nhật lúc: 2025-04-09 13:28:43
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thể tưởng tượng , bác gái mối quan hệ thể kéo bao nhiêu đến bán lương thực cho họ, tóm , Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri tối nay thu hoạch lớn, chỉ một đêm thu hai ba trăm cân lương thực, chuyến quả thực uổng công.

Thu xong lương thực, hai nhân đêm liền rời , hai ba trăm cân đối với Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri mà thì chẳng là gì cả, ai cũng thể khiêng , chỉ là thứ cồng kềnh, nếu khác thấy thì cũng khá là gây chú ý.

Tần Trúc Tây suy nghĩ một chút, hai vẫn về vội, kế hoạch là thu thêm vài trăm cân nữa, đó thu mua một thứ khác, mang chợ đen bán. Đã đến đây thì thể lỗ vốn mà về , ít nhất kiếm đủ tiền vé xe và tiền mua lương thực, như mới gọi là uổng công.

Chỉ là mang theo mấy trăm cân đồ thì quả thực tiện.

“Anh tin em ?”

TBC

Hứa Đình Tri, nghiêm túc hỏi, đôi mắt trong veo ánh bóng dáng cao ráo khỏe khoắn của Hứa Đình Tri.

“Tin.”

Hứa Đình Tri chút do dự gật đầu.

Đùa , đây chính là vợ , tin vợ thì tin ai? Vì hỏi gì cả, trực tiếp gật đầu.

“Vậy giao lương thực cho em, em đảm bảo thể mang về mà ai , vấn đề gì hết!”

Tần Trúc Tây thẳng chuyện gian nhưng cô cũng sợ để lộ chút khác thường mặt Hứa Đình Tri, ừm, tiên thử dò xét xem gan .

“Được.”

Hứa Đình Tri gật đầu thẳng thắn.

Anh gật đầu dứt khoát quá nhỉ, ngược Tần Trúc Tây do dự.

“Anh hỏi em thế nào để mang về mà ai ?”

“Đợi đến khi em thì cho , ngại em bí mật nhỏ.”

Hứa Đình Tri xoa đầu Tần Trúc Tây, dịu dàng .

Cho dù là vợ chồng thì cũng quyền giữ riêng tư, luôn thoải mái về phương diện .

“Anh thật dễ dỗ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-403.html.]

Tần Trúc Tây khỏi véo nhẹ mặt Hứa Đình Tri, chút áy náy .

Hứa Đình Tri tin tưởng cô như , ngược là cô, vẫn luôn giữ một chút cách với Hứa Đình Tri, điều thực sự nên.

“Em...”

Tần Trúc Tây cắn răng, suýt nữa thì hết chuyện gian nhưng Hứa Đình Tri bịt miệng cô, ngăn cô một cách đơn giản và thô bạo.

“Bây giờ cần , quan tâm chút nào, giả vờ , đợi khi nào em thì , đừng hành động theo cảm tính.”

Anh điều Tần Trúc Tây nhất định là một chuyện vô cùng quan trọng đối với cô, cô cho rằng theo cảm tính, thì thể thu hồi , hối hận.

Hứa Đình Tri luôn ân cần như , thể nghĩ đến tâm trạng của Tần Trúc Tây.

“Vô lý ¥#¥@¥!”

bịt miệng, những lời giống như mã hóa, ai thể giải mã .

“Em gì?”

“Em vô lý ¥%#@!”

Khóe miệng Hứa Đình Tri cong lên, rõ ràng là đang cố nhịn , cố tình bịt miệng Tần Trúc Tây cho cô .

“Không rõ.”

Anh nhàn nhã hỏi nữa, vẫn buông tay.

Tần Trúc Tây liếc một cái đầy bất lực, còn bịt miệng cô, rõ mới lạ.

“Buông !”

Cô hận thể cắn một miếng tay Hứa Đình Tri, để cho một vết răng sâu cạn, đó mới đẩy tay , , bây giờ thực sự nữa.

Mới cho tên khốn !

“Nhanh lên, nếu còn mau, tối nay ngủ ngoài trời !”

Loading...