Đối tượng mà con gái bà lấy cũng công việc, cha chồng cũng công việc, một gia đình ba đều lương, oai phong đến mức nào, cuộc sống chắc chắn sẽ .
Ai ngờ khi kết hôn, đàn ông bao nhiêu tâm địa, đưa tiền thì thôi, còn tính toán cả ngày để con gái bà lấy tiền lương tiền sinh hoạt, còn tiền của thì gửi cho .
Con gái bà tương đương với việc dùng tiền của để nuôi cả gia đình, bình thường mua gì cũng , xin một đồng cũng khó, tiền mua muối cũng tính toán với cô .
Không bình thường mà là tồi tệ, nếu thì bà thím cũng bệnh tật mà cầu cứu lung tung.
“Kẹt xỉ thế.”
Tần Trúc Tây chậc một tiếng, cũng kinh ngạc.
Mặc dù ít chuyện kỳ quặc nhưng loại đàn ông keo kiệt vẫn khiến cô kinh ngạc.
TBC
“ ! Nói đến là tức! kết hôn thì còn thể gì?”
“Hắn đợi con gái sinh con trai cho , lúc đó mới đưa lương cho con bé. nghĩ cứ cố gắng chịu đựng thêm một thời gian nữa nhưng vẫn nuốt trôi cục tức .”
“Nhỡ sinh con mà vẫn đưa tiền thì chẳng con gái chịu khổ oan !”
Bà thím nghiến răng nghiến lợi , thật sự là nghĩ đến là tức. Con gái ngoan ngoãn của bà cứ thế mà nhảy hố lửa.
Cũng tại thời đại thịnh hành chuyện ly hôn, nếu thì loại đàn ông sớm đá . cũng , thật Tần Trúc Tây cũng cách nào hơn, cô thể khuyên bà thím để con gái bà ly hôn chứ?
Chắc chắn cô sẽ đánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-478.html.]
“Bảo con gái bà cứng rắn lên, đừng chiều chuộng , đối với loại thì cứng rắn. Anh đưa tiền thì cho ăn cơm, việc nhà, mua đồ, tự tiêu tiền của .”
Tần Trúc Tây vẫn đưa một vài lời khuyên.
“Được ? Cứng rắn như lắm ?”
Bà thím lo lắng, thấy bà vẻ chuyện lâu dài, Tần Trúc Tây suy nghĩ một chút, với Hứa Đình Tri.
“Anh lấy xe đạp , em ở đây một lát, chuyện với bà thím.”
“Được, , em cứ từ từ chuyện, vội.”
Hứa Đình Tri luôn kiên nhẫn, gật đầu với Tần Trúc Tây, tự , lời như con ngoan trò giỏi, bà thím vô cùng ngưỡng mộ.
“Cô xem, nếu đàn ông của mà như , gặp tình huống thì sớm mất kiên nhẫn ! Sẽ quát tháo om sòm với , hề nể mặt chút nào!”
Bà thím chính là nạn nhân của hôn nhân, ngờ con gái bà còn thảm hơn cả bà . Ít nhất thì bà còn quản tiền, còn con gái bà thì chẳng gì cả.
“Ông nể mặt bà, thì bà cũng đừng nể mặt ông , cứ đợi lúc ông chuyện với bạn bè đồng nghiệp thì bà quát ông , hoặc là những chuyện mất mặt của ông .”
“Ông hổ , nếu về nhà mà nổi giận với bà thì bà cứ kể chuyện đó cho . Nếu thể lấy lòng mà đổi lòng thì bà cứ dọa ông , đừng ai giữ thể diện nữa.”
Tần Trúc Tây truyền đạt kinh nghiệm.
Chẳng ăn thịt heo thì cũng thấy heo chạy ? Đối xử với đàn ông thì như gió bão, nương tay!