Bị nụ mê hoặc +1.
A, là một ngày tươi ! Ai mà thích ngắm trai chứ?
“Tần Trúc Nam, em hỏi xem gì ăn , chị sẽ cố gắng tránh những nguyên liệu đó.”
Tâm trạng Tần Trúc Tây đang , ngại tặng cho đồng chí Hứa Đình Tri một đặc quyền nhỏ.
Tần Trúc Nam:???
Em cũng là em trai ruột của chị mà, tại em quyền kén ăn???
Hỏi thì bảo trẻ con, thể so sánh với lớn!
“Ồ, , em .”
Tần Trúc Nam ủ rũ gật đầu, ôi, em trai của là như , quen là .
“ mà, dạo chị gọi em là Tần Trúc Nam, tại ? Trước đây chị vẫn gọi em là Tiểu Nam mà.”
“Sao, Tần Trúc Nam tên của em ? Tên là để gọi, đừng giả vờ nũng, chị thương em mới gọi như , em xem khác , ai chị gọi tên ?”
Tần Trúc Tây hùng hồn .
TBC
Gọi gì mà Tiểu Nam, quá sến súa, gọi Tần Trúc Nam ? Tên ba chữ còn dễ gọi nữa.
“Ừm... Chị mới gọi tên Hứa Đình Tri mà.”
“Này, em học cách cãi ! Chị gọi và gọi em giống ? Gọi thế , Hứa Đình Tri? Gọi em thế , Tần Trúc Nam!!!”
Tần Trúc Tây diễn tả sinh động cách gọi khác của những khác , từ ngữ điệu giọng đến biểu cảm, rõ ràng là hai kiểu khác , thể so sánh !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-60.html.]
“Em thấy giống mà.”
Tần Trúc Nam gãi đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm, cuối cùng sự áp bức của chị gái, dần im lặng.
Bữa tối gồm bánh bao + thịt gà + trứng rán + cơm + thịt xào + rau xanh, phong phú gì sánh , chị em Tần gia ăn no nê.
“Ợ~ No quá.”
Tần Trúc Nam sờ cái bụng căng lên, sung sướng cảm thán, chỉ ăn no tùy thích, mà quan trọng là còn nhiều thịt, ăn .
“Bát đĩa cho em rửa, đừng quên đấy.”
Tần Trúc Tây vỗ mông, về phòng. Nấu cơm xong cần rửa bát, đúng là một việc khiến vui vẻ, tất nhiên, nếu nấu cơm thì sẽ hơn.
Bên .
Hôm nay lượng thức ăn nhiều, Hứa Đình Tri cũng ăn no căng, giống Tần Trúc Nam, hình tượng mà ợ mấy cái nhưng cũng no đến mức sân dạo.
Những khác ở điểm thanh niên cũng ăn xong, Hứa Đình Tri tuy ăn cơm ở trong phòng nhưng mùi thức ăn mà Tần Trúc Tây nấu quá thơm, mùi bánh bao thịt, mùi canh gà...
Ngửi kỹ, thực trong khí vẫn còn thoang thoảng mùi thịt, những thanh niên nhịn nuốt nước miếng. Anh cả Trần Vĩ nhịn , hỏi.
“Đình Tri, mấy hôm nay ăn gì , ăn cùng chúng ?”
Thực hỏi tại con trai Tần gia mang cơm cho , mà còn là đồ ăn ngon như .
“Không ăn gì cả, sức khoẻ Tần Trúc Nam yếu, thể lên thị trấn học cấp hai, dạy nó học, đổi nó chịu trách nhiệm mang cơm cho mỗi ngày. Vì , tháng sẽ nộp thóc ở điểm thanh niên nữa, các cứ ăn .”
Hứa Đình Tri lấy lời chuẩn từ lâu , nhẹ nhàng, trong suốt quá trình hề nhắc đến Tần Trúc Tây.
Mặc dù những ở điểm thanh niên chuyện khá hợp nhưng cũng chỉ là bề ngoài, đằng lưng vì lợi ích vẫn sẽ đánh đến đầu rơi m.á.u chảy. Chỉ là Hứa Đình Tri lười tranh giành với họ, dùng một lợi nhỏ để đè nén những mâu thuẫn đó nên điểm thanh niên mới vẻ hòa bình như .