“ !”
Lý Phát Tài và Tôn Đại Bảo qua , phấn khích như khỉ. Tần Trúc Tây hừ một tiếng kiêu ngạo.
“Ồ, vẫn là đứa con gái vô dụng của Tần gia ? Em trai vẫn là đứa bệnh tật ?”
“Không, hai , chị Tiểu Tây, chị thật lợi hại! Anh Tiểu Nam... cũng lợi hại.”
Lý Phát Tài dối lòng khen ngợi.
“Các nên gọi là gì?”
Không là chấp nhặt với trẻ con ?
“Bà cố!”
Hai đồng thanh gọi, chỉ thiếu hành lễ quỳ lạy, khéo Tần Trúc Tây cũng ở cao, vị trí thích hợp.
“Ồ, chắt ngoan quá~”
Tần Trúc Tây thỏa mãn đáp một tiếng, kéo Tần Trúc Nam từ cây xuống.
“Chị Tiểu Tây, chị sẽ kéo chúng em lên cây ?”
“Chị khi nào?”
Cô liếc hai đứa trẻ con , tưởng cô ngốc , kéo chúng lên, nếu chúng ngã xuống chẳng là của cô ? Không nên chuyện .
“Ôi trời, dọa c.h.ế.t , cô bé Tần gia, cháu đừng như nữa, con gái đắn một chút.”
Thấy cô xuống , các bà thím liền tản , họ còn bận lắm, nào rảnh rỗi vây xem cô gái mãi.
“Chị Tiểu Tây, chị lợi hại quá, chị trèo cây giỏi thế, dạy chúng em với.”
Lý Phát Tài tiến gần, gọi chị dài chị ngắn, vô cùng lanh lợi. Tôn Đại Bảo thì chẳng gì, chỉ gật đầu lia lịa.
“Muốn học?”
Tần Trúc Tây đảo mắt, hỏi một cách gian xảo.
“Vâng !”
“Bí kíp độc môn, truyền cho ai!”
“A?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-66.html.]
Hai thất vọng kéo dài giọng.
“ sẽ truyền cho em , còn em chịu dạy các thì xem em .”
Tần Trúc Tây nhún vai, chỉ Tần Trúc Nam.
“Anh Tiểu Nam, đợi học xong thì dạy chúng em nhé.”
“ đúng , chúng em sẽ ngoan ngoãn lời!”
“Anh Tiểu Nam, Tiểu Nam, đồng ý với chúng em mà, ? Sau chúng em cũng sẽ dẫn theo!”
Lý Phát Tài nhanh chóng chuyển hướng tấn công sang Tần Trúc Nam, Tần Trúc Nam chịu nổi, khóe miệng càng lúc càng rộng. Đây là đầu tiên khác gọi là , còn sẽ dẫn chơi!
Đừng hai đứa trẻ con nhỏ nhưng Tần Trúc Nam bạn, vẫn vui lòng chơi với chúng.
Đây cũng là mục đích của Tần Trúc Tây, tiên là giúp kết bạn với hai đứa trẻ con, mở đầu , đợi chơi , hai đứa sẽ dẫn hòa nhập dần tập thể.
“Đợi học xong sẽ dạy các .”
Tần Trúc Nam vui vẻ đồng ý.
“Tuyệt quá!!!”
“Oa, Tiểu Nam quá.”
Hai đứa trẻ con vô cùng kinh ngạc, đó nhiệt tình mời .
“Gần đây trứng chim ngày càng khó tìm, chúng hái táo chua nhé, ? Anh cao thế , cần trèo cây cũng hái .”
Miệng Lý Phát Tài như bôi mật .
Cây táo chua cũng ở núi, chỉ cao hơn một chút, ngọn núi gì nguy hiểm, thú dữ, may mắn còn thể gặp thỏ rừng và gà rừng nên trẻ con thể thoải mái chạy nhảy ở đây.
Nguy hiểm là ngọn núi phía , hai ngọn núi gần như liền , bên rừng rậm rạp, là tìm thấy đường, bình thường sẽ qua bên đó.
“Các em chơi , chị ở gần đây thôi, chuyện gì thì gọi chị.”
Tần Trúc Tây ủng hộ.
“ mà củi lửa...”
Cậu vẫn còn nhớ việc nhặt củi lửa.
TBC
“Chúng em sẽ giúp nhặt ! Em một chỗ, nhiều củi lắm!”