“Chị lớn tuổi? Chị mười tám tuổi! Sau chị còn nhiều năm mười tám tuổi nữa! Em còn lo chuyện chung đại sự của chị nữa thì chị sẽ tìm vợ cho em , tìm cho em một cô gái hai mươi tuổi, ôi, còn đến mức gả cho ai nữa, xem em còn phiền chị !”
“Đừng mà, chị, chị mười tám tuổi thật sự còn nhỏ nữa , trong đội những cô gái mười tám tuổi cơ bản đều lấy chồng, nếu chị thích Trình Vĩnh Huy đó thì tìm khác cũng , em đều ủng hộ chị nhưng chị đừng vì em mà chậm trễ bản .”
Tần Trúc Nam chạy giải thích, rõ ràng là những lời khiến khác cảm động nhưng Tần Trúc Tây những cảm động mà còn tặng cho hai cái chổi lông gà.
“Bớt tự cho là đúng , ai vì em mà chậm trễ bản chứ, chị là tìm thích, nếu em còn dám mai mối lung tung, mai mối chị với ai thì xem chị đánh em ! Lột sạch em đánh mông! Xem em mất mặt !”
Tần Trúc Tây đuổi theo hai bước, uy hiếp.
Nói thật, lời đe dọa hiệu quả, mười lăm tuổi là thiếu niên lớn , con trai ở độ tuổi sĩ diện, Tần Trúc Nam cũng ngoại lệ. Đã lớn thế mà chị gái lột sạch đánh m.ô.n.g thì thật sự còn mặt mũi nào để khỏi cửa nữa.
“Chị, em sai , em thật sự sai ! Lần em dám nữa!”
Sau một hồi gà bay chó sủa, Tần gia rốt cuộc cũng yên tĩnh trở .
Buổi chiều, Tần Trúc Tây vẫn đồng như thường lệ, cô còn đến nơi thì thấy thím Lộ ở một bên, vẻ như đang đợi ai đó. Cô linh cảm, bà đang đợi cô!
Tần Trúc Tây vòng qua nhưng thể, chỉ một con đường , hơn nữa lát nữa hai còn việc cạnh .
“Haiz.”
Cô thở dài tới, rốt cuộc là vì , tiền còn kiếm thì bắt đầu giải quyết vấn đề tình cảm, mệt mỏi, nguyên chủ cũng biểu hiện là lấy chồng. Nguyên chủ tuy mười tám tuổi nhưng nghĩ đến chuyện lấy chồng, chỉ cùng em trai nương tựa mà sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-92.html.]
“Này, Tiểu Tây, cháu đến .”
Thím Lộ thấy cô, mắt sáng lên, quả nhiên là đang đợi cô.
“Chào buổi chiều thím Lộ.”
TBC
Tần Trúc Tây cố nở nụ chào bà .
“Con bé , trưa nay thím bảo Vĩnh Huy mang bánh đến cho cháu, cháu nhận? Khách sáo với thím gì, thím cũng thấy cháu hợp mắt.”
Thím Lộ nắm tay Tần Trúc Tây, trách móc .
“Cháu thấy thím cũng mắt cháu nhưng cháu thật sự thể nhận đồ của thím.”
Tần Trúc Tây bất đắc dĩ lắc đầu.
“Con bé , thím cháu thế nào nữa. Thôi, thím cũng vòng vo với cháu nữa, mấy ngày nay ở chung, cháu cũng thấy , thím là nhiệt tình vòng vo, thím thật với cháu.”
“Thím hỏi cưới cho con trai thím là Vĩnh Huy, cháu thấy thế nào? Nhà cháu cũng lớn chủ trì, thím cứ thẳng với cháu, cháu cũng đừng ngại, con gái lớn thì lấy chồng.”
“ cháu yên tâm, nhà chúng ở gần, cháu một ngày về nhà ba bữa để thăm em trai cũng thành vấn đề, thím ủng hộ cháu, thím thích những cô gái thương yêu gia đình như cháu!”
Thím Lộ dứt khoát , thẳng vấn đề.
Bà vốn định nhờ thím Kim hỏi cưới nhưng lời của con trai buổi trưa khiến bà do dự, lỡ như Tần Trúc Tây thật sự đồng ý, nhờ , ngại ngùng. Còn bằng bà thăm dò ý kiến, nếu đồng ý thì sẽ hỏi cưới, nếu đồng ý thì đành tính tiếp.